******
Lê Hoan hơi hơi nhíu mày, muốn gọi cô y tá ở lại nhưng không kịp.
Người đàn ông cầm dụng cụ khử trùng đứng ở trước mặt cô.
Bốn mắt nhìn nhau.
Khóe môi chứa ý cười, ưu nhã lại mê người.
Thu hồi tầm mắt, Lê Hoan bất động thanh sắc thở sâu, không có cảm xúc phập phồng, càng không có cảm tình mà nhẹ nhàng mở miệng nói: "Làm phiền Phó nhị công tử, tôi có thể tự mình làm."
Giọng nói vừa mới dừng lại, đã thấy người đàn ông nửa ngồi xổm xuống ở trước mặt cô .
Mắt thấy anh muốn duỗi tay......
"Phó nhị công tử!"
Lê Hoan đột nhiên đứng dậy muốn tránh đi, không biết là đứng dậy quá nhanh, hay là chính mình không cẩn thận, cẳng chân trực tiếp đụng phải sô pha, mất thăng bằng, thân thể theo sát liền đó liền ngã theo!
Một bàn tay kịp thời ôm lấy eo cô, giây tiếp theo, cô bị ép đụng vào trong lồng ngực anh.
Lòng bàn tay ấm áp, xuyên thấu qua quần áo mùa hè hơi mỏng, kích thích đến da thịt, nháy mắt trở nên nóng bỏng.
"Cẩn thận, Hoan Hoan."
Tiếng nói người đàn ông khàn khàn quấn quanh trong ý cười gợi cảm chui vào trong tai cô.
Gương mặt kia, gần trong gang tấc.
Hô hấp giao triền.
Mày Lê Hoan nhíu đến càng rõ ràng, cô phản xạ có điều kiện liền muốn tránh thoát.
Động tác người đàn ông phảng phất vĩnh viễn nhanh hơn cô một bước.
Trên da thịt nóng bỏng xúc cảm biến mất, anh buông lỏng cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chi-yeu-minh-em-mo-thoi-yen/1074234/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.