Edit: Cháo
22
“Giang Nghiễn Hàn anh qua đây qua đây!” Vưu Bạch đứng bên cửa sổ sát đất vẫy tay với Giang Nghiễn Hàn.
Giang Nghiễn Hàn bưng cốc cà phê, từ trong phòng bếp đi ra phòng khách, tới bên cạnh Vưu Bạch, đưa cốc tới bên miệng cậu, Vưu Bạch ngại nóng, chỉ nhấp một ngụm nhỏ.
“Bây giờ ánh mắt trời vừa đẹp,” Vưu Bạch nhét máy ảnh vào trong tay khác của Giang Nghiễn Hàn, kéo anh đứng trước người mình, tựa vào cửa sổ: “Anh chụp giúp em đi.”
Giang Nghiễn Hàn để cà phê sang một bên, giơ máy lên đang định chụp, phát hiện ra một vấn đề: “Anh đứng đây không phải sẽ cản sáng sao? Bóng của anh cũng đổ lên người em kìa.”
“Chính là như vậy, muốn có bóng của anh đấy.”
“Vì sao?”
“Khoe chút em có bạn trai rồi.”
Giang Nghiễn Hàn chụp hai tấm trước, để cho Vưu Bạch kiểm tra, “Anh không cần lộ mặt à?”
“Không cần, nếu có ngày em trở thành minh tinh hoặc người nổi tiếng, người ta soi weibo, không cẩn thận lật ra tình sử của em thì làm thế nào?”
Vưu Bạch vừa nói vừa quan sát Giang Nghiễn Hàn, phát hiện anh chẳng có chút mất hứng nào, ngược lại còn thoải mái thư giãn, chú tâm hưởng thụ cốc cà phê xay thủ công, Vưu Bạch tự thấy bẽ mặt, cúi đầu chọn đại một tấm đăng lên, cũng không thèm xem bình luận, trèo lên người Giang Nghiễn Hàn.
Cậu ôm cổ, cắn cằm anh, “Sao anh không ăn giấm, không tức giận vậy, làm em lúng túng quá đi.”
“Em chỉ biết có mấy chiêu đó, anh cũng đâu có ngốc.”
Giang Nghiễn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chiec-vay-cua-cau-ay/2234509/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.