“Kawai CR40A màu pha lê trong suốt, đại dương cầm thuộc series EX trình diễn.”
Không chút chần chừ, cô đọc thẳng tên của cây đàn này.
Trong mắt tràn ngập vẻ vui sướng và kinh ngạc, không có cô gái nào không thích những món đồ đẹp cả.
Huống chi cây đàn dương cầm này không chỉ đẹp mà âm sắc của nó còn cực kỳ hay.
Thẩm Mộ Khanh mừng như điên, lập tức ngồi vào phía trước cây đàn pha lê này.
Thậm chí còn không nhận ra Fred đang tiến lại từ đằng sau.
Khi cô còn chưa nhận ra thì cơ thể nhỏ xinh đã bị Fred ôm vào lòng.
Thẩm Mộ Khanh quay mặt lại theo bản năng, đập vào mắt là xương hàm góc cạnh rõ ràng của anh.
Bàn tay nhỏ bị bàn tay to nhấc lên, nhẹ nhàng đặt phía trên những phím đàn của chiếc đàn dương cầm.
“Có thích không?”
Khi Fred từ từ nghiêng đầu qua, Thẩm Mộ Khanh vội vàng quay mặt sang chỗ khác, nhìn lại cây đàn ở trước mặt.
“Cảm ơn anh, tôi thích lắm.” Thẩm Mộ Khanh cố gắng đè nén sự vui sướng cực độ trong lòng, mỉm cười nhẹ nhàng gật đầu.
Cảm nhận được niềm vui vẻ trong giọng nói của cô gái, Fred nhéo nhẹ bàn tay nhỏ nhắn đang đặt trên những phím đàn, nghiêng đầu hôn nhẹ gò má mềm mại.
“Có thể chỉ đàn cho mỗi một mình tôi không, cô bé?”
Anh đã được nghe cô đàn ở Thâm Hải Di Châu, kỹ thuật có vẻ mới lạ nhưng trong tiếng đàn lại chất chứa sự dịu dàng và mềm mại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chiem-huu-tuyet-doi-da-ma-vo-cuong/1774914/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.