Du Tinh Tử thấy mắt cô sáng rỡ, cười ha ha: “May mà có cô tới, tôi không cần gọi người giúp việc để đủ số người nữa.” Nói đoạn, cô ấy lắc lắc chiếc điện thoại trong tay, cười thoải mái nói: “Ba thiếu một, để tôi gọi thêm người tới.”
Cô ấy đi sang một bên để gọi điện thoại, Triệu Tuế Tuế rót một ly nước trái cây từ bàn ăn vặt bên cạnh rồi đưa cho Thẩm Mộ Khanh:
“Lần này hai người có tính ở lâu dài trong nước không? Cả tôi và Tinh Tử đều không quen biết nhiều lắm, nếu cô ở lại thì có thể tìm tụi tôi để chơi cùng.”
Triệu Tuế Tuế bỗng cảm thấy cô gái trước mặt rất giống với tiên nữ Hoa Lăng thuộc tính trị liệu trong trò chơi [Chiến tranh bất tận].
Nhẹ nhàng thanh thoát, từng cái nhấc tay động chân cũng là một sức hấp dẫn chí mạng.
Cứ như vậy, cô ấy đã thật lòng muốn làm quen với Thẩm Mộ Khanh ngay từ lần gặp mặt đầu tiên.
Thẩm Mộ Khanh nghe vậy, mỉm cười xin lỗi: “Chắc là sẽ không ở lâu đâu. Sau khi tham gia vũ hội, chúng tôi sẽ về Đức.” Thấy Triệu Tuế Tuế có vẻ buồn buồn, Thẩm Mộ Khanh cười nói:
“Tôi là người Trung Quốc, sau này sẽ thường xuyên về nước. Cô và Tinh Tử là người tốt, tôi thích được chơi với hai người lắm.”
Đã lâu rồi chưa được nghe những lời thổ lộ thẳng thắn như vậy, Triệu Tuế Tuế sửng sốt một lúc sau đó mỉm cười gật đầu:
“Đến khi nào trò chơi đã được thiết kế xong,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chiem-huu-tuyet-doi-da-ma-vo-cuong/1775063/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.