Khi trời gần tối, chiếc máy bay hạ cánh trên một mảnh đất bằng phẳng cực kỳ rộng rãi.
Để thuận tiện, trước khi lên đường Fred Keith đã nhờ Hoắc Kiêu mua giúp một căn nhà ở thành phố này.
Du Tinh Tử là người trong ban tổ chức, đương nhiên cũng sẽ tham gia vũ hội thương mại.
Ngôi nhà đó cách nhà ở Trung Quốc của họ không xa, lại có Du Tinh Tử ở cạnh nên Fred Keith khá yên tâm về Thẩm Mộ Khanh.
Chiếc siêu xe chạy thẳng qua những con phố đông đúc, Thẩm Mộ Khanh ngắm nhìn những tòa nhà vừa quen thuộc vừa xa lạ qua cửa sổ xe, trong lòng dâng lên cảm xúc khó tả.
“Đây là quảng trường mà em thích nhất, em thích đến đây cực! Ở bên kia còn có một công viên đài phun nước!” Thẩm Mộ Khanh phấn khích chỉ tay về phía những thứ bên ngoài cửa sổ, quay đầu giới thiệu với Fred.
“Còn gì nữa không?” Người đàn ông không hề tỏ ra mất kiên nhẫn, sau khi Thẩm Mộ Khanh nói xong, anh còn tiến lại hỏi thêm.
Thẩm Mộ Khanh cười cười hôn lên gương mặt đang cận kề mình, vòng tay qua cổ anh rồi nép mình vào vòng tay to rộng an toàn.
“Còn nữa, em yêu anh lắm!”
Cây tình yêu đã trưởng thành đến mức có thể che trời, từng nụ hoa đang âm thầm nở rộ.
Mỗi phút mỗi giây, cô đều muốn thể hiện tình yêu của mình đối với người đàn ông này.
Thẩm Mộ Khanh nói bằng tiếng Trung, cô không biết Fred Keith có hiểu không nhưng cô vẫn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chiem-huu-tuyet-doi-da-ma-vo-cuong/1775064/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.