Hơi thở Thẩm Mộ Khanh trở nên nặng nề. Cô hơi hé mắt ra một chút thì thấy đôi mắt đỏ quạch của Fred. Đôi mắt như thuộc về một dã thú thật sự vậy.
Giọng Thẩm Mộ Khanh trở thành tiếng nức nở, vỏ bọc kiên cường bị Fred phá nát sau khi tới nước Đức để lộ vẻ mềm yếu đã giấu kín hơn chục năm bên trong.
Thẩm Mộ Khanh xấu hổ đưa tay lên che ngực, có điều hành động che mà như không này lại khiến Fred hít ngược vào một hơi.
Hai mảnh thịt mềm bị dồn vào một chỗ, cộng thêm ánh mắt quyến rũ như tơ của Thẩm Mộ Khanh đập thẳng vào mắt làm Fred phải nhắm mắt lại. Đến khi mở ra lần nữa, anh lập tức giơ tay ôm chặt thiếu nữ trước mặt vào lòng.
Sau đó tiếng khóc sụt sùi như tiếng thú con vang vọng khắp căn phòng.
"Fr... Fred Keith."
Đây là lần đầu tiên Fred cười tươi đến vậy. Môi anh nhếch lên tạo thành một độ cong trước nay chưa từng có. Anh trân trọng hôn lên tóc mai ướt rượt của cô rồi gọi khẽ:
"Khanh Khanh."
Khoảnh khắc đó, tim Thẩm Mộ Khanh đập nhanh như sắp nổ tung.
Cuối cùng Fred vẫn thương tiếc Thẩm Mộ Khanh nên không làm đến bước cuối cùng.
Tuy đã mặc quần áo xong nhưng Fred vẫn đòi cho bằng được số "tiền thù lao" phục vụ, hơn nữa còn đòi hết tất cả, không để sót chút nào.
Sau khi tỉnh lại, Thẩm Mộ Khanh nhìn Fred bằng ánh mắt u oán. Anh thoả mãn cười khẽ một tiếng rồi cúi xuống
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chiem-huu-tuyet-doi-da-ma-vo-cuong/1775175/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.