Hai người nói một chút hoàn cảnh gần đây, Trần Ninh cảm thấy kinh nghiệm của anh trong quân quả thật đều là huấn luyện cùng đả sát, không có gì để nói, vì thế dường như đều nói chuyện Tống Sính Đình cùng Tống Thanh Thanh.
Lý Vãn Tình cũng nghe đến nồng nhiệt, cười nói Trần Ninh đã thành gia lập nghiệp.
Lúc Trần Ninh nói chuyện phiếm với Lý Văn Tình, biết Lý Văn Tình vẫn còn độc thân.
Lý Vãn Tình trong năm nay đem tỉnh lực tập trung vào việc học tập cùng khởi nghiệp, anh khuyên hai câu Lý Vấn Tình cần nghiêm túc cân nhắc một chút hôn nhân đại sự.
Lý Vãn Tình vén mái tóc bên tai, thản nhiên nói: “Yêu cầu của dì đối với nửa kia của dì rất cao, không gặp được người mình thích, thà rằng độc thân cũng sẽ không chấp nhận.”
“Hơn nữa, nếu dì nhỏ thật sự gả không ai thèm lấy, sau này dì già rồi sẽ ở nhà cháu, làm bảo mẫu cho cháu, dù sao chỉ cần có cơm ăn là được.”
Trần Ninh nhìn Lý Vãn Tình xinh đẹp động lòng người, dở’ khóc dở cười: “Dì nhỏ, dì cứ nói đừa, với điều kiện của dì, người thích dì có thể xếp hàng xa mười dặm, sao có thể không ai thèm lấy.”
“Nếu dì thật sự không ai thèm lấy, cháu liền nuôi dì cả đời, cha mẹ đều không còn ở đây, dì một trong số ít người thân của cháu.”
Lý Vãn Tình cười tươi như hoa: “Coi như tiểu tử cháu còn có chút lương tâm, không uổng công trước kia dì nhỏ thương anh như vậy.”
Nhưng vào lúc này!
Điện thoại di
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chien-long-vo-song/1874620/chuong-710.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.