Trước câu hỏi của Lăng Khôi, Tôn Bác cảm thấy áp lực rất lớn, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng trên trán.
Hợp đồng này là hợp đồng chuyển nhượng cổ phần của toàn bộ Đại học Y khoa Trung Hải.
Tập đoàn Trần Thị đã mua ba mươi phần trăm cổ phần, trở thành cổ đông lớn thứ hai của Đại học Y khoa Trung Hải.
Như mọi người đều biết, sự phát triển của các trường y đòi hỏi nguồn kinh phí rất lớn. Kể từ khi thành lập, Đại học Y khoa Trung Hải hoàn toàn là một doanh nghiệp cổ phần. Với sự phát triển không ngừng của trường đại học y, những cổ phần này ngày càng có giá trị hơn.
Tính trên cơ sở tài sản lưu động, muốn mua ba mươi phần trăm cổ phần mà không có một tỷ tệ thì sẽ không thể mua nổi.
Tập đoàn Trần Thị thực sự có thể bỏ ra số vốn lớn như vậy cho người thanh niên trước mặt như thế ư?
Làm sao Tôn Bác dám xem thường chứ?
Một khi đắc tội với Lăng Khôi, ông ta có thể bị cách chức hiệu trưởng chỉ trong nháy mắt.
Lăng Khôi rót cho mình một tách trà và nhấp một ngụm: "Hai năm trước, Đại học Y khoa Trung Hải có một sinh viên năm nhất tên là Dương Nguyệt, ông có ấn tượng không?”
“Không có ấn tượng gì!”, Tôn Bác hơi sửng sốt, cơ thể bất giác giác hít sâu một hơi.
“Tôi ghét nhất người khác nói dối trước mặt tôi”, ánh mắt Lăng Khôi nhìn Tôn Bác sắc như dao.
Tôn Bác sởn cả tóc gáy, không dám nhìn vào mắt Lăng Khôi.
“Không dám nói?”, Lăng Khôi nhàn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chien-than-phuc-thu/1975365/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.