Chương 2090
Giang Nghĩa đáp: “Tôi muốn mở một phòng VỊP vàng để cùng ăn cơm với bạn bè.”
Ánh mắt của tất cả những người trong gian phòng đều nhìn sang.
Làm gì vậy? Thật sự muốn đến phòng VỊP vàng ư?
Lưu Hàn sợ hãi rùng mình một cái, thầm nghĩ: “Chẳng lẽ Giang Nghĩa giả heo ăn thịt hổ thật sự giàu có sao? Đâu thể nhìn ra chứ.
Tuy nhiên, trước đây Giang Nghĩa từng làm tổng phụ trách, mặc dù đã từ chức chỉ còn cái mạng trành nhưng nếu vấn còn để dành tiền thì sao?
Lúc này, chợt nghe thấy người phục vụ nói: “Thật xin lỗi anh, phòng VỊP vàng phải được đặt trước. Hơn nữa…”
Người phục vụ cố ý xem xét Giang Nghĩa, giọng điệu có phần không thân thiện nói: “Hơn nữa, đa số người bình thường đều không thể đặt trước được.”
Lời này vừa thốt đã khiến cho tất cả cười phá lên.
Lưu Hàn cũng thở phào nhẹ nhõm.
Anh ta vừa cười vừa nói:’Được đấy, giả vờ giả vịt gọi phục vụ này kia! Rõ biết không thể đặt được phòng VIỊP vàng ngay nên cố Tình làm trò đặt phòng VỊP vàng trước mặt mọi người, như kiểu muốn đặt khách sạn nhưng khách sạn từ chối đấy mà. Thực tế là, mẹ bà nó không có tiền mà vờ vịt cái gì”
Hoa khôi thôn nói: ‘Sao tôi cảm thấy đã từng nhìn thấy tình tiết này ở đâu rồi ấy nhỉ?”
Một người ở bên cạnh phụ họa: “Đương nhiên đã từng xem qua rồi, còn nhớ tiểu phẩm “Cái này thật sự không cớ’ của thầy Bản Sơn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chien-than-tu-la/338530/chuong-2090.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.