Tân Trạm khẽ lắc đầu, cũng không có ý định vạch trần tên kia.
Thứ nhất, anh ấy và cả hai người kia không quen nhau nên không muốn gây chuyện một cách vô nghĩa.
Thứ hai, sự tạo hình bên trong của bức tượng này rất khéo léo, rất khó để nhìn thấy trừ khi nó bị phá vỡ.
Ông lão này đã tiêu không biết bao nhiêu tiền vì nó rồi, nếu để anh bắt ông ta đập vỡ nó ra, phỏng chừng sẽ bị cho rằng anh là đồ điên.
Tân Trạm không phải kẻ xấu, không phải anh cũng có hứng thú xen vào lệc của mình Người đàn ông nhận lấy tiền, không ngồi xuống mà nói: “Mọi người, lần này tôi tới đây, tôi cũng cần một loại giải độc đan ngũ phẩm để chữa bệnh cho huynh đệ của tôi, thường đi ven sông khó tránh khỏi ướt giày nếu vị đạo hữu nào có thể cung cấp hoặc điều chế ra, tôi sẵn sàng trả giá cao hoặc dùng vật đổi vật cũng được”
Tân Trạm không nói lời nào, quỷ mới biết nam nhân này đang diễn cho xong kịch tỏ vẻ bản thân thường xuyên đến nghĩa trang truy tìm kho báu hay là thật sự cần một viên thuốc.
Thấy mọi người im lặng, người đàn ông hơi thất vọng, chỉ biết ngồi xuống.
Sau đó, ông lão mua pho tượng đứng dậy lấy ra một ít chu tiên thảo, đều là bát phẩm, phẩm cấp thực sự không thấp.
Ông không có yêu cầu gì khác, chỉ cần linh tệ, giá cả cũng rẻ hơn so với ở Tụ Bảo Các.
Tân Thành mua một chút tiên thảo, phần tiên thảo còn lại cũng đều được các tu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chien-than-vi-dai-nhat-tan-tram/343935/chuong-2798.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.