“Chống đỡ, hồn Thanh Long này không vây hãm được tôi quá lâu, chỉ cần cậu không chết thì những người này sẽ xong đời”
Ma khí ở khắp người Tố Thế Ma Tôn dâng trào, liều mạng tránh thoát, sau đó truyên âm cho Sài Chính Đạo.
“Ma Tôn yên tâm, nó không giết được tôi đâu”
Sài Chính Đạo vô cùng tự tin, suy nghĩ vừa xoay chuyển ánh sáng rực rỡ của bảy loại Ngũ Hành và Phong Lôi bản nguyên lại lần nữa từ trên trán bay ra rồi xoay quanh trên không trung.
“Tân Trạm, lần trước mày để đôi cẩu nam nữ kia chặn đường làm hại bố mày không giết được mày, lần này mày hẳn là phải chết không thể nghỉ ngờ” Sài Chính Đạo hét lớn.
Bảy ánh sáng rực rỡ nhanh chóng xoay tròn hình thành một vòng xoáy muốn chiếm đoạt tất cả mọi thứ.
Kiếm mang do Thanh Đồng Kiếm tản ra nhanh chóng bị vòng xoáy này chiếm đoạt.
Sau đó thậm chí ngay cả Thanh Đồng Kiếm cũng bị vòng xoáy chiếm đoạt.
Khí tức của Tân Trạm lại lần nữa phun trào, không thèm để ý tiếp tục nhào về phía trước.
Sau đó ngôi sao còn lại ở trên trán đột nhiên sáng lên.
“Làm sao có thể, không phải cậu không có tiên khí sao?”
Tố Thế Ma Tôn hoảng sợ, vừa rồ rõ ràng bản thân đã để ý thấy Như Ý Tiên Tôn phát huy thuật phá nên đã tản ra tất cả tiên khí của Tân Trạm nên mới có thể yên tâm như thế.
Nhưng không ngờ Tân Trạm lại tuôn tiên khí ra.
“Tố Thế, đừng tưởng rằng chỉ có ông biết huyễn thuật, đừng quên lão phu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chien-than-vi-dai-nhat-tan-tram/345308/chuong-1739.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.