“Người thế thân.”
Tân Trạm gật đầu nói: “Có vật này, quả thật có thể trong hoàn cảnh mệnh hồn bị người khác diệt đi, ngăn tổn thương của anh”
“Tam trưởng lão đã đem thứ này cho anh, anh đã có sức tự vệ, vì sao còn muốn nói tất cả mọi thứ cho tôi.
Tân Trạm nhìn Trác Cư thật sâu.
Anh khống chế Trác Cư, chính là nắm giữ lấy mệnh hồn của đối phương để anh ta e ngại mà nghe lời.
Nhưng bây giờ Trác Cư đã có thực lực để chống cự, lại được Tam trưởng lão ủy thác, cách làm hiện tại của anh ta quả thực là đang phản bội Tam trưởng lão.
“Anh Tân, câu nói này nói có chút buồn cười”
Sắc mặt của Trác Cư đỏ lên nói: “Tôi cảm thấy đi theo anh, so với việc đi theo Tam trưởng lão còn có tiền đồ hơn”
Nhìn thấy ánh mắt ý vị thâm trường của Tân Trạm, Trác Cư cắn răng, không thèm đếm xỉa mà nói hết lời trong lòng ra.
“Quả thật từ khi nhìn thấy kiếm quyết mà anh thi triển, còn có khí tức tinh không kia thì tôi đã biết anh tuyệt đối không phải người phàm, tôi ở trong Hỏa Vũ tông đã là tâm phúc đệ tử của một mạch Tam trưởng lão, cho dù có cố gắng phát triển cũng không có không gian gì nữa, tôi không muốn một thân khát vọng của tôi lại bị diệt như vậy”
“Đi theo tiền bối, tôi cảm thấy tôi sẽ có tiền đồ hơn, hơn nữa Tam trưởng lão muốn tôi giám thị anh, cũng không phải hại anh mà là ông ấy lo lắng anh làm chuyện xấu với Hỏa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chien-than-vi-dai-nhat-tan-tram/346133/chuong-1192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.