🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Gió ấm đêm hè thổi giữa hai người, theo khe hở của âu phục đang khoác chui vào lục phủ ngũ tạng.

Khương Dư Dạng đứng trên cầu vượt dành cho người đi bộ, thế mà trong một khoảnh khắc cô lại cảm thấy như thể đang rơi tự do từ trên cao xuống, còn phía dưới là vách núi cao vạn trượng.

Tuy lúc ở nhà hàng đồ Nhật, cô ăn rất ít nhưng trong vô thức lại uống nhiều rượu mùi do có tâm sự. Vị vừa cay vừa chát, men say từ từ dâng lên, cô không hề chống đỡ được.

Chẳng trách ăn một miếng cá hồi xong liền buồn nôn cực kì.

Tóc dài phất phơ, đuôi tóc nghịch ngợm đập vào gương mặt, dưới ánh sáng chớp lập loè, hai má cô đỏ hây hây, mắt như làn nước mùa thu, nhưng ánh mắt không hề trốn tránh, thoạt nhìn không phải suy tính trong lúc nhất thời hứng lên.

Đôi mắt Thẩm Dực bình thản giống như sự bình yên khi sóng biển trước cơn bão, hai bên nhìn nhau, anh hỏi: “Đi đâu? Thượng Hải hay là... Nước Pháp?”

Không khó để hiểu ra cô đã đưa ra quyết định này sớm cỡ nào, quyển sách tiếng Pháp kia còn bày ở phòng khách trong nhà, cô vội vã muốn rời khỏi anh tới vậy sao?

Anh cười khẩy, rút một điếu thuốc ra, chiếc bật lửa zippo kia bùng lên ngọn lửa, nhưng sau đó tay anh lại dừng thật lâu, mãi vẫn không thấy anh châm điếu thuốc lá.

Thật ra, Thẩm Dực không nghiện thuốc chút nào, nề nếp nhà họ Thẩm nghiêm khắc, lúc anh còn thiếu niên ông cụ hay khuyên bảo không nên nhiễm thói hư khác người nào cả.

Nhớ lại lần đầu tiên anh hút thuốc cũng bắt đầu từ khi làm cái ngành đầu tư mạo hiểm này.

Dường như tất cả áp lực dời non lấp biển đều đè lên trên vai một mình anh, bao nhiêu đêm mất ngủ ở tầng cao nhất của công ty, anh cần phải dựa vào một điếu thuốc để tỉnh táo.

Anh chọc thủng tầng giấy kia, lời nói sắc bén: “Hay là, trừ việc ở bên cạnh tôi ra thì nơi nào cũng được?”

Khương Dư Dạng ngân ngấn nước mắt, ngập ngừng hồi lâu, cuối cùng cũng không nói ra câu nói chắc chắn nào cả.

Con người Thẩm Dực từ khi sinh ra đã là như thế, muốn có thứ gì đều đạt được dễ như trở bàn tay, cực kỳ giống hoàng tử nhỏ kiêu ngạo, một mực không chịu khom người tháo chiếc vương miện kia xuống.

Như thể nếu anh làm vậy thì không còn là Thẩm Dực nữa.

Cô muốn tiến lên phía trước, lại lảo đảo rồi ngã quy vào lòng anh.

“Dạng Dạng, em nên hiểu rõ, tôi sẽ không để em đi.” Cô đi hay ở giống như một quả xúc xắc, bị anh đùa bỡn trong lòng bàn tay.

Ánh mắt Khương Dư Dạng trống rỗng, trong một mức độ nào đó, Thẩm Dực

Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chim-dam-trong-su-nuong-chieu-cua-anh/2022783/chuong-8.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Chìm Đắm Trong Sự Nuông Chiều Của Anh
Chương 8
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.