Chương 95: Tôi không cần nữa Lâm Ôn đã dự đoán tình huống khi mình quyết định nhảy xuống. Biệt thự có ba tầng, đại khái cao khoảng mười mét. Trước khi sống lại, cậu đã từng nhảy từ đây xuống và chết ngay lập tức. Nguyên nhân chủ yếu không phải là do độ cao, mà là vì con đường lát đá trắng của khu vườn ngay bên dưới cửa sổ. Bảy lần trước, khi nhảy xuống đầu cậu đập mạnh vào phiến đá dày khiến hộp sọ bị nứt toạc. Vì vậy, cơ thể lập tức rơi vào trạng thái sốc và nguy kịch. Nhưng lần thứ tám, Phó Thâm đã đỡ lấy cậu ở phía dưới và chuẩn bị sẵn tấm đệm mềm để giảm xung lực, nhờ đó cậu mới có thể tiếp đất mà không bị tổn thương nghiêm trọng. Nhưng dù có là vậy đi nữa, cú rơi của cậu nện vào ngực Phó Thâm khiến cánh tay hắn chịu một lực tác động không nhỏ. Trong tháng đầu tiên kể từ khi quen biết, Phó Thâm thường bỏ mặc cậu một mình ở căn biệt thự, không thèm gặp mặt. Một phần là vì cánh tay đau nhức, nhìn thấy cậu lại nhớ đến chuyện phiền lòng. Nhớ lại lúc đó, Phó Thâm trông thấy cậu là lại nghĩ đến cánh tay đau nhức, nhưng vẫn phải giả bộ từ bi, hướng dẫn từng bước cho Lâm Ôn làm cậu không khỏi bật cười. Không biết Hàn Tri đã tiêm loại thuốc mê với liều lượng bao nhiêu, ý thức của cậu dần trở nên mơ hồ khi đứng trên bệ cửa sổ. Cậu nắm chặt mảnh kính vỡ trong tay, cố dùng cơn đau để giữ cho đầu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chim-khong-the-bay-doc-tru/2908621/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.