Chương 96: Chúng ta sẽ cùng nhau đi đến cuối con đường Lâm Ôn trong lòng "đùng đùng đùng đùng" tự biên tự diễn một vài cảnh tượng nhỏ không tiện nói ra, tay theo bản năng đặt lên thắt lưng dù nó vẫn chưa bắt đầu đau, khuôn mặt cũng dần trở nên muôn màu muôn vẻ. Phó Thâm nhận ra sự bất thường của cậu, liền cau mày đưa tay lên sờ đầu, lo lắng hỏi: "Có phải em vẫn thấy khó chịu ở đâu không? Anh lái xe, chúng ta đến bệnh viện ngay bây giờ." "Không không không!" Lâm Ôn nhanh tay kéo lấy Phó Thâm. Cậu vốn định giải thích rằng mình không sao, nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt nghiêm nghị cùng đôi lông mày nhíu chặt, rõ ràng tâm trạng của Phó Thâm đang không tốt, cậu lại ngập ngừng. Những lời trách mắng đầy sắc bén của Phương Dư vừa rồi vẫn còn vang vọng bên tai. Lúc này tâm trạng của Phó Thâm chắc chắn khó mà khá lên ngay được. Thay vì làm gì đó gây thêm phiền phức, chi bằng cậu cứ giả vờ chưa hồi phục hẳn, ngồi trên ghế tránh xa cái giường – một nơi tiềm ẩn đầy rẫy nguy cơ khiến cậu "không thể rời khỏi". Nghĩ là làm, Lâm Ôn mượn động tác ôm eo vừa rồi, thả lỏng người, một tay xoa nhẹ đầu, giả vờ như vẫn còn khó chịu. Cậu tựa người lên lưng ghế, rồi từ từ ngồi xuống: "Híz-hà-zzz... hình như vẫn còn hơi chóng mặt, nhưng không sao, không cần đến bệnh viện! Em ngồi đây nghỉ một lát là được rồi." Vừa nói, cậu vừa lén quan sát biểu cảm của Phó Thâm qua
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chim-khong-the-bay-doc-tru/2908622/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.