Khương Nhu tự thuật [1].
Tôi sinh ra trong một gia đình giáo viên bình thường ở Giang Thành. Bố mẹ hy vọng tôi ngoan ngoãn dễ mến, nên đặt tên tôi là “Khương Nhu”.
Thật lòng mà nói, suốt một quãng rất dài, tôi cách xa kỳ vọng của họ.
Bố mẹ tuy nghiêm khắc, nhưng quan hệ gia đình vẫn xem như hòa thuận. Nếu như không xảy ra vụ tai nạn xe ấy…
Thôi, đừng nói những giả thiết vô nghĩa như thế.
Năm lớp 10, bố mẹ tôi qua đời, dì nhận nuôi và đưa tôi về nhà dì sống.
Dượng là một người đàn ông nghiêm nghị. Khi bố mẹ tôi còn sống, quan hệ giữa họ và dượng không tốt, ít qua lại, nên làm họ hàng bao nhiêu năm, tôi vẫn chẳng có ấn tượng gì về dượng.
Ngay từ ngày đầu dọn vào nhà dì, tôi đã nhận ra dượng không hoan nghênh tôi.
Thái độ ấy cũng dễ hiểu, dù sao tôi với dượng chẳng ruột rà máu mủ, giữa hai bên hoàn toàn không có tình cảm. Trong mắt dượng, tôi là một kẻ vướng víu thuần túy.
Tôi bắt đầu có ý thức thân phận “ở nhờ”.
May mắn miễn cưỡng mà nói là, tuy dượng không ưa tôi, nhưng cũng không bộc lộ sự bài xích quá rõ rệt, cùng lắm là mặt lạnh, thỉnh thoảng mỉa mai châm chọc vài câu.
Về sau tôi dần phát hiện, không chỉ với tôi, dượng đối với dì cũng là thái độ tương tự, thậm chí còn hạch sách sai khiến hơn, như thể dì phải làm bất cứ việc gì cho dượng là lẽ đương nhiên.
Cơm canh không hợp khẩu vị thì sưng sỉa, đánh bài thua tiền
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chim-trong-long-ky-anh/2883149/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.