Đêm đó như một chiếc chìa khóa, mở ra cái ổ khóa không ai nhìn thấy.
Lý Hoài Chu cảm nhận rõ rệt, sự dựa dẫm của Khương Nhu với anh ta ngày một tăng.
Hai người đã thêm nhau trên WeChat, lúc còn chưa thân, mỗi ngày nhiều lắm cũng chỉ đôi ba câu chào hỏi, cuộc đối thoại không quá mười lượt.
Dần dần, khung chat bị Khương Nhu lấp đầy liên tục.
Video ngắn về mấy con mèo lăn lộn, quán ăn vỉa hè đầu đường cuối ngõ, sách phim mới xem gần đây…
Thỉnh thoảng đi mua sắm mà phát tác chứng “sợ lựa chọn”, cô cũng sẽ qua hỏi ý kiến Lý Hoài Chu.
Chỉ vì để cô nắm tay một lần thôi mà, đúng là dễ cắn câu.
Lý Hoài Chu thấy buồn cười, lại không tránh khỏi bị cô làm cho vui.
Không phải “đồ vô dụng ngu ngốc” trong miệng bố mẹ, trong mắt Khương Nhu, giá trị của anh ta là không thể thay thế.
“Cảm giác ở bên anh khác hẳn mọi người.”
Trước sự thân cận của cô, Lý Hoài Chu không phủ nhận cũng chẳng tự khoe, dùng dáng vẻ lúng túng không biết phải làm sao, đáp lại bằng một nụ cười ngượng ngập.
Trông có vẻ thụ động, nhưng thực ra là anh ta chủ động ngầm cho phép.
Lý Hoài Chu chính là muốn khiến Khương Nhu cảm thấy anh ta là độc nhất vô nhị, không giống ai, chỉ có anh ta mới sẵn lòng hoàn toàn tiếp nhận cô.
Ngoài anh ta ra, tất cả những người khác đều không cần xuất hiện trong vòng giao tế của cô.
Anh ta giả bộ như vô tình dẫn dắt:
“Bởi họ không hiểu cô.”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chim-trong-long-ky-anh/2883152/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.