120
Đinh Cạnh Nguyên kiêng khem, không dám vận động mạnh với Tô Mặc, một mặt là vì chân anh bị thương, quan trọng hơn là vì mũi vắc-xin dại kia.
Bác sĩ đã nhấn mạnh rõ ràng là trong thời gian tiêm vắc-xin không được vận động mạnh.
Mà làm tình, người khác thế nào không biết, nhưng Đinh Cạnh Nguyên thuộc loại làm tình rất mãnh liệt.
Tiêm vắc-xin dại không phải là chuyện đùa, cơ thể của Tô Mặc quan trọng hơn bất cứ điều gì.
Vì vậy, mặc dù lúc này máu trong người Đinh Cạnh Nguyên như muốn bốc cháy, nhưng cuối cùng hắn vẫn không tiến vào, chỉ dùng ngón tay và miệng để khiến Tô Mặc hoàn toàn mềm nhũn trên ghế sofa.
Hai chân dang rộng, gác lên thành sofa, Tô Mặc mặt đỏ bừng, cuộn tròn trong áo phao, ngửa đầu dựa vào lưng ghế, vẫn chưa hoàn toàn thoát khỏi dư vị cao trào.
Đinh Cạnh Nguyên đứng dậy từ dưới đất, cẩn thận gỡ chân bị thương của Tô Mặc khỏi thành sofa.
Sau đó, hắn cởi quần thể thao của mình ra, đá sang một bên, không kịp chờ đợi mà áp sát lại, hai đầu gối lần lượt quỳ lên hai bên thành sofa.
Thứ to lớn vẫn còn được bao bọc trong lớp qu.ần lót áp thẳng vào chóp mũi Tô Mặc.
Đinh Cạnh Nguyên một tay đưa xuống nắm lấy tay Tô Mặc, kéo lên đặt trên eo mình, một tay vuốt ve cổ và tai anh, thở hổn hển nhưng không nói gì, chỉ liên tục cọ xát chỗ đang cương cứng của mình vào mũi và miệng Tô Mặc, ý đồ không cần nói cũng hiểu.
Tô Mặc miễn cưỡng ngước mắt nhìn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chim-trong-say-dam/1857890/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.