Nàng – Tiểu Chu của Đình Úy Tự – đã làm gì?
Nàng chẳng qua chỉ là dốc lòng canh cánh, bắt được một tên hung thủ giết người mà thôi.
“Yên tâm đi, chuyện Chương Nhiên ôm lòng dơ bẩn với Trường Dương công chúa, ta chưa từng để lộ ra ngoài. Hiện nay tam hoàng tử đối với Tưởng Yên cũng như thế, ta càng sẽ không để lộ nửa lời.
Trường Dương công chúa thanh bạch vô tì, Tưởng Yên chẳng qua là họa vô đơn chí.
Các nàng đều là người bị hại, không nên để vấy bẩn bởi những kẻ đê tiện dơ dáy, lại càng không thể bị những kẻ lòng dạ ti tiện kia mang ra đặt điều bôi nhọ.”
Nhát đao vô hình bổ xuống tam hoàng tử này, vốn dĩ chẳng cần thiên hạ ai nấy đều hay, chỉ cần bệ hạ biết là đủ.
Lời của Chu Chiêu vừa dứt, chỉ cảm thấy cánh tay nơi eo nàng siết chặt thêm mấy phần, nàng chẳng cần ngẩng đầu cũng có thể cảm nhận được ánh mắt nóng rực từ Tô Trường Oanh đang nhìn tới.
“Tiểu Chu đại nhân…”
Chu Chiêu sợ hắn lại nói ra lời lẽ nào học từ hồ ly tốn tiền, liền vội vã ngắt lời:
“Tiểu Chu đại nhân sắp bị huynh siết chết rồi. Ta có tội gì, mà phải chịu cảnh bị Bắc quân tru lưng?”
Tô Trường Oanh nghe thế, không nhịn được bật cười thành tiếng. Chu Chiêu dựa sát vào lồng ngực hắn, có thể cảm nhận rõ ràng tiếng tim đập rộn ràng nơi đó.
Nàng mím mím môi, nhất thời tâm trí như bay xa tận đâu.
Không biết tên Hàn Tân Trình kia có phải đang thu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chin-chuong-ky-an-phan-doan-dao-tu-khong/2844347/chuong-399.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.