Tiếng hét của đàn ông vang lên, hai người vệ sĩ áo đen không biết từ lúc nào xuất hiện mạnh tay bẻ ngoặt tay của Lâm Tuỳ Nhiên khiến mặt anh ta trắng bệch như tờ giấy, ánh mắt của hai vệ sĩ rất biết nắm bắt tình hình mà nhìn chằm chằm khoá chặt vào Lâm Tuỳ Nhiên không dám dời mắt đi lung tung.
Người đàn ông hơi thở gấp gáp kịch liệt nhìn Âu Dương Uyên Ngôn mơ hồ ở trên giường sắc mặt lạnh đi, tiến đến cởϊ áσ măng tô to lớn bao bọc cơ thể nhỏ bé của Âu Dương Uyên Ngôn bế cô ra khỏi phòng, thanh âm ẩn chứa tức giận trầm thấp: "Đánh hắn! Không được để hắn chết! Ta muốn biết người phía sau!"
Tay anh cầm chiếc máy ảnh tắt đi rút thẻ nhớ ném lên giường, gằn từng chữ: "Quay lại toàn bộ!"
Lâm Tuỳ Nhiên đau đớn không phát ra được tiếng nào, không ngờ đến chuyện mình tính toán kỹ như vậy mà Nam Cung Tử Hàn lại có thể phá ngang.
Chẳng phải Âu Dương Uyên Ngôn đã không còn quan hệ với Nam Cung Tử Hàn rồi sao? Anh ta còn nghe nói Nam Cung Tử Hàn đang ở thành phố Bạch Sa làm thế nào lại đến đây được?
Âu Dương Uyên Ngôn mơ hồ được ôm trong vòng tay rắn chắn, mùi hương đàn ông quen thuộc quyện vào hơi thở, tay cô nắm cà vạt của anh, dựa người anh cọ xát. Đầu dụi lên ngực anh, hai mắt nhắm lại thanh âm nhỏ khàn khàn nũng nịu đến đáng thương: " Hàn Tử... cứu em..."
Đáy mắt anh tối lại bước chân nhanh chính đã đến căn phòng ở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chin-tram-chin-muoi-chin-buoc-di/2286110/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.