“Bà ta đúng là nương của ngươi, ha ha ha……” 
Tất cả mọi ngườibị tràng cười của Tàn Nhất làm cho kinh hãi, hận ý rõ ràng như thế, lạicố tình mang theo nỗi lòng đau xót bi thương. Hắn cùng mẫu thân của Lâmnguyệt Dao đến cùng là có quan hệ gì? 
Lâm Nguyệt Dao hiển nhiêncũng bị hắn làm cho sợ, càng thấy mù mịt. Ngoài cửa sổ gió thổi phấtphơ, thổi tung mái tóc đen của nàng. Hai mắt snags ngời hoang mang nhìnhắn, môi anh đào nhấc lên: 
“Công tử, ngươi biết mẫu thân của ta sao?” 
Mọi người cũng đem ánh mắt hướng đến Tàn Nhất, đợi hắn trả lời. 
“Biết, như thế nào lại không biết.” Khoé mắt Tàn Nhất nhìn Lâm Nguyệt Dao, mâu quang hé ra một tia phức tạp. Tàn Nhất thần sắc u đạm, tựa hồ từ hìnhbóng nàng mà nghĩ đến một người khác. “Đó là một người bà đáng giận, ích kỉ, vô tình, không tuân theo nữ tắc.” Hắn còn nhớ rõ lúc nàng bỏ mặccha con hắn mà đi, nghĩ rằng nàng có chuyện gì hoặc bệnh tật không muốnliên luỵ đến cha con hắn, nghĩ rằng nàng có lí do bất đắc dĩ mà phải bỏmặc hắn rời đi… Nhưng hiện tại hết thảy đều phơi bày trước mắt, nàngđúng là vì một nam nhân khác mà bỏ rơi bọn họ. Mắt híp lại, Lâm NguyệtDao có thể được ở bên nàng, được nàng ta che chở yêu thương, chính mìnhngay lúc đó lại như đứng tỏng nước sôi lửa bỏng. Khi đó, nàng ta liệu có nhớ đến mình? Nhớ tới hắn cũng là cốt nhục của nàng… 
Hai mắt Tàn Nhất nhìn Lâm Nguyệt Dao, loé ra một tia khó hiểu. Mâu quang 
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chin-tuoi-tieu-yeu-hau/820698/quyen-2-chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.