Mộ Dung Thư mơ màng mở mắt ra nhìn lại, là bóng dáng quen thuộc ấy. Trên thân hắn hơi có mùi rượu, nhưng ánh mắt rất tỉnh táo. Không biết do uống rượu hay do tình dục, nhiệt độ nóng bỏng trên thân thể hắn xuyên thấu qua quần áo truyền đến.
Mộ Dung Thư thấy là hắn thì nhắm mắt lại, mơ màng lẩm bẩm:
– Chàng đã trở lại?
– Ngày mai chúng ta phải khởi hành hồi kinh, Đại lão gia Triệu gia và Triệu Thần mấy lần mời rượu, ta nhất nhất uống xong. May mắn tửu lượng ta khá tốt, nếu không chẳng biết có quay về được không. Để cho ta ôm nàng một lát đi.
Vũ Văn Mặc xoay lại, nằm xuống bên người Mộ Dung Thư, nhưng hai tay vẫn ôm chặt nàng.
Mộ Dung Thư mới đầu có hơi không thoải mái, trở mình một chút thay đổi tư thế, ưm một tiếng, mơ hồ nói:
– Bảo mấy nha đầu chuẩn bị nước ấm cho chàng tắm rửa đi, tỉnh rượu rồi hãy ngủ tiếp, nếu không ngày mai khởi hành sẽ bị đau đầu đó.
– Ta lười…
Vũ Văn Mặc ôm Mộ chặt Dung Thư không mảy may nhúc nhích.
Mộ Dung Thư ừm một tiếng, xoay người ôm lấy hắn rồi mơ mơ màng màng tiến vào mộng đẹp. Khi nàng ngủ say, hô hấp dần dần ổn định, hắn mở mắt ra, bàn tay thon dài tỉ mỉ vuốt ve mái tóc mềm mại của nàng, khóe miệng gợi lên ý cười thỏa mãn, cũng nhắm hai mắt lại chìm vào giấc ngủ.
Hôm sau khi tỉnh lại, Vũ Văn Mặc quả nhiên bị nhức đầu vì say rượu.
Khiến Mộ Dung Thư ngoài ý
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chinh-phi-khong-bang-tieu-thiep/1674719/quyen-1-chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.