Edit: Su_riLệ Tây Á đang đứng bên cạnh Đường Chá đột nhiên cảm thấy đau bụng kịch liệt, cô ta vội vàng ôm bụng, không kịp nói câu nào hướng WC chạy đến.
Không bị Lệ Tây Á níu kéo, Đường Chá khoanh hai cánh tay trước ngực lạnh lùng quan sát. Cuối cùng, khi tên đàn ông xa lạ kia một lần nữa ôm lấy Lâm Khả Nhi, cùng cô ép sát, ngực dán ngực, Đường Chá không nhịn được nữa bước lên phía trước, kéo tên đàn ông xa lạ kia ra, đoạt lấy Lâm Khả Nhi từ trong ngực đối phương. Bị người khác đoạt lấy cô gái nhỏ trong ngực, Bắc Dã Thương làm sao có thể để cho đối phương đễ dàng đạt được ý nguyện. Hắn nhanh nhẹn vừa đẩy vừa đỡ, đoạt lại Lâm Khả Nhi ôm vào trong ngực. Trong sàn nhảy diễn ra màn kịch hay khiến tất cả mọi người đều chú ý. Đường Chá cũng không cam chịu yếu thế, đá Bắc Dã Thương một cước. Lợi dụng lúc hắn né tránh, lại kéo Lâm Khả Nhi về, đem cô ôm vào lòng. Bắc Dã Thương níu kéo cổ tay Lâm Khả Nhi, nói gì cũng không chịu buông tay, mặt âm hiểm nói: “Buông cô ấy ra!” Đường Chá nhã nhặn nói: “Người phải buông tay phải là mày mới đúng!” Bắc Dã Thương đến ngăn cản trước mặt Đường Chá, lạnh lùng nói: “Mày là người đầu tiên dám đoạt người trong tay tao”. Bị hai người bọn họ tranh tới tranh lui, Lâm Khả Nhi bị phiền chết rồi, cô khẽ kêu lên một tiếng: “Hai người các anh im miệng lại cho tôi”. “Cùng thúc thúc về nhà!” Đường Chá ôm Lâm Khả NhiTruyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chinh-phuc-tong-giam-doc-lanh-lung/1298161/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.