Đường Chá đột nhiên ôm cơ thể Lâm Khả Nhi ngồi lên trên đùi, kéo cái áo thun của cô xuống, nụ hôn nhiệt tình in lên da thịt trắng nõn của cô, nhất là hai tiểu anh đào đang run rẩy trong không khí lại càng được yêu thương gấp bội, phát ra ánh nước sáng bóng: "Tiểu Khả Nhi, anh không muốn để trên người em có mùi vị của người đàn ông khác. Em là của anh!"
"Em vốn chính là của anh, anh Chá không cần sợ." Lâm Khả Nhi ưỡn người, mặc ôi lưỡi của Đường Chá dao động ở trên người của cô, đem ngọn lửa rải khắp toàn thân cô. "Anh muốn em!" Đường Chá gầm nhẹ một tiếng, nâng hông của Khả Nhi lên, đem vật to lớn đỏ ngầu của chính mình xông vào đầm nước ấm áp của cô, làm cho cô cùng anh điên cuồng say mê. "Đừng mạnh như vậy…" Lâm Khả Nhi không chịu nổi thở dốc, hôm nay anh Chá thế nào lại không giống thường ngày, anh của hôm nay mang theo chiếm đoạt cường thế, như muốn nhét cô vào trong ngực, siết chặt cô đến mức bọt khí trong phổi cũng suýt nữa bị ép ra hết. Mà động tác của anh cũng hung mãnh khác thường, mỗi một lần tiến vào nơi sâu nhất trong vườn hoa của cô, hại cô hưng phấn thét chói tai. Chỉ là, anh Chá như vậy cô thật thích, cho dù làm cho cô bởi vì hưng phấn mà chết, cô cũng cam nguyện. "Không mãnh liệt em sẽ thích sao?" Đường Chá nắm hông của tiểu Khả Nhi, để cho thân thể cô ở trên đùi anh không ngừng vũ động, cùng anh múa raTruyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chinh-phuc-tong-giam-doc-lanh-lung/1298365/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.