Tiêu Hạo Trần quên mất quá khứ.
Y không nhớ rõ chuyện giữa bọn họ, yêu cũng được, hận cũng được, bây giờ y nhìn Diệp Hoành Xương, lại như nhìn một người xa lạ.
Nhưng người xa lạ này không hề đáng ghét, mà ngược lại, đối xử với y rất tốt, cũng rất thú vị.
Vì thế y ngồi đọc sách trong phòng, mặc đám đại quỷ tiểu quỷ bận việc bên ngoài. Chúng xây nhà ở và hành lang, đào ao nước, trồng tường vi.
Tên lệ quỷ này biết rõ y thích gì.
Ăn món gì, ngắm hoa gì, đọc sách gì, thích đồ trang trí và vật trang sức gì.
Y sống lặng lẽ trong núi, được chăm sóc tỉ mỉ chu đáo, bình yên và tự tại.
Tuy nhiên, tên lệ quỷ kia lại cuống cuồng cả ngày, không phải chạy Đông chạy Tây ở bên ngoài thì là quanh quẩn quanh y, dè dặt tủi thân muốn nói lại thôi.
Tiêu Hạo Trần hỏi: “Ngươi đường đường là một lệ quỷ, có thể đừng uất ức như vậy được không?”
Lệ quỷ tủi thân cúi đầu: “Hạo Trần, nếu nhớ lại những chuyện kia, có lẽ ngươi sẽ thật sự không cần ta nữa. Một mình ngươi sống ở trong núi không an toàn, để Heo Con trở về đi.”
Tiêu Hạo Trần hỏi: “Ngươi sợ ta đi à?”
Lệ quỷ thấp giọng trả lời: “Hạo Trần, thực ra ta biết, lúc trước ngươi thích ta, là vì ngươi còn trẻ tuổi ngây thơ, mới bị ta… Bị ta giành được. Hạo Trần, chúng ta thương lượng nhé, nếu ngươi không cần ta nữa, ngươi có thể giả vờ như ta không tồn tại, đừng chào đón ta bằng bùa chú mỗi ngày
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chinh-the-mnbvcxz/874729/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.