Edit: An Tĩnh
Thôn Ngô Đồng mưa suốt ba ngày nay, những nơi trũng trong sân trường đã bị bùn đất che lấp.
Hiệu trưởng La gọi tất cả các giáo viên tập trung lại để họp, yêu cầu mọi người tập hợp các học sinh lại ở phòng học, ngoại trừ lúc đi ăn và đi vệ sinh ra thì không để chúng tự ý đi lại.
Lâu Già mới vừa sắp xếp học sinh lớp mình lại với đồng nghiệp xong thì chủ nhiệm Lưu Ngô Quốc cầm cây dù đã rách đội mưa chạy đến: “Cô Tiểu Lâu!”
“Sao vậy ạ? Trông chủ nhiệm Lưu có vẻ gấp gáp quá.” Lâu Già nhanh chóng bước ra ngoài.
“Cậu em, cậu em trai của cô.” Lưu Ngô Quốc bình tĩnh lại giây lát: “Cậu em trai bảo sẽ đến hỗ trợ dạy thay đến rồi, bây giờ đang ở văn phòng hiệu trưởng đấy.”
“Gì cơ?” Lâu Già kinh ngạc nói lớn, sau đó theo Lưu Ngô Quốc đi vào trong màn mưa: “Không phải bảo mưa nên không có xe à, sao cậu ấy vào thôn được?”
Thôn Ngô Đồng nằm ở một vị trí hẻo lánh, không có phương tiện công cộng đến thẳng, đường đi ra vào thôn vừa dài đằng đẵng vừa rườm rà, giữa chừng còn phải thay đổi phương tiện giao thông liên tục, phải bôn ba trên đường cả ngày.
Nếu gặp phải những ngày mưa như gần đây thì cũng không biết được lúc nào mới có thể vào đến thôn.
Nửa tháng trước, Lâu Già đã đến đây giảng dạy theo kế hoạch hỗ trợ xuyên tỉnh các vùng miền núi của tỉnh Lâm Nam, ngoài cô ra còn có ba người khác cùng nhóm.
Vào ngày thứ hai
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cho-chi-chia-tay-da-lau/1211910/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.