Giọng Dụ Kiến vẫn nhẹ nhàng mềm mại.
Như lông vũ, dịu dàng quấn quanh trái tim chàng trai, nhẹ nhàng gãi gãi.
Trì Liệt bỗng nhiên thở hổn hển.
Hai người ngồi rất gần, ánh nắng sáng sớm ấm áp, anh nhìn thấy bóng cây lọt qua cửa sổ rơi vào đôi mắt trong veo của cô, tinh tế long lanh, lập tức làm rối loạn khuôn mặt căng thẳng, khó chịu của anh trong mắt cô.
Trì Liệt nuốt nước bọt, vô thức quay đi, không nhìn cô nữa.
Tờ giấy nhàu nát bị vo chặt hơn, những lọn tóc đen dài che khuất bên tai, che đi vết đỏ ửng hiện lên trên vành tai nhợt nhạt.
Dụ Kiến không chú ý đến động tác lúng túng của chàng trai, thấy Trì Liệt quay đi im lặng, cô hơi bực mình.
Thật là tính cách tồi tệ không chịu nổi!
Rõ ràng cô không để tâm đến giọng điệu xấu xa của anh lúc nãy, không ngờ trước mặt cả lớp, anh lại cứng nhắc từ chối cô như thế, cố ý làm ngơ trước mặt cô.
Những ánh mắt xung quanh dần thêm vài phần tò mò, tiếng bàn tán cố ý nén xuống văng vẳng. Dụ Kiến không nghe rõ họ nói gì, nhưng cũng đoán ra, chắc là đang chế giễu cô tự cao tự đại, đần độn chạy tới chọc giận Trì Liệt.
Hay là thôi, dừng ở đây đi.
Dụ Kiến chán nản nghĩ.
Theo tính cách cứng đầu, không hiểu lý lẽ cũng không nghe lời khuyên của Trì Liệt, nếu cô cứ cố chấp, có khi anh thật sự sẽ nổi giận.
Dụ Kiến vuốt vuốt tờ đề trắc nghiệm tiếng Anh, chuẩn bị đối mặt ánh mắt các bạn,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cho-dien-giang-huu-vo/1286095/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.