Sau khi về nhà họ Sầm, Dụ Kiến không hề nhắc đến bất cứ chuyện gì liên quan đến khu phố cũ.
Ông bà Sầm ai nấy bận việc riêng, cũng không hỏi han gì. Chỉ có Bùi Thù rất vui mừng sau khi nhận được bảng điểm: "Thầy đã nói rồi mà! Với năng lực của em, chắc chắn sẽ lọt top 10 của lớp dễ dàng thôi! "
"Khoảng thời gian sắp tới chúng ta tập trung vào tiếng Anh nhé." Vui xong, anh ấy lại động viên Dụ Kiến: "Cố lên, lần sau nhất định sẽ đứng nhất lớp!"
Dụ Kiến gật đầu, cười đáp lại: "Vậy thì thầy Bùi phải cố gắng dạy em rồi."
Cuối tuần trôi qua yên bình như vậy.
Như chưa có chuyện gì xảy ra.
*
Thứ Hai.
Tuần trước vừa thi giữa kỳ xong, nên thầy Lý Văn Chương hiếm khi đã có mặt trong lớp trước giờ tự học buổi sáng, bắt tay vào việc sắp xếp lại chỗ ngồi.
Thẩm Linh Tri nắm tay Dụ Kiến ra ngoài: "Cậu cứ yên tâm đi, lớp mình không chỉ xếp chỗ dựa trên thứ hạng thôi đâu, mà còn là điều chỉnh một chút dựa theo kết quả nữa. Chiều cao của em và cậu ấy chênh lệch xa lắm, thầy Lý chắc chắn sẽ không cho hai người ngồi cùng bàn đâu."
Dụ Kiến mất một lúc mới hiểu "cậu ấy" mà Thẩm Linh Tri nói là Trì Liệt.
Cô bật cười: "Trì Liệt đâu có đáng sợ như vậy."
Chàng trai thậm chí còn không tức giận khi Đại Hổ nhét sâu vào tay, không hiểu sao Thẩm Linh Tri và các bạn lại sợ anh như thế.
"Sụyt!" Nghe Dụ Kiến gọi thẳng tên Trì Liệt, Thẩm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cho-dien-giang-huu-vo/1286096/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.