Vì vậy, sau khi danh sách cuối cùng được công bố, các bạn trong lớp đều lộ ra vẻ mặt phức tạp giống như Tiền Tư Vực. Không ai có thể hiểu vì sao Trì Liệt lại đi cùng. Dù trong lòng nghĩ thế nào thì đầu tháng chín, trường Nhất Trung vẫn tổ chức chuyến đi chơi mùa thu đúng như dự kiến. Tuy gọi là chơi thu nhưng thời tiết vẫn còn rất nóng. Dưới bầu trời xanh cùng những đám mây trắng, cành lá che bóng ven đường vẫn râm ran tiếng ve như thường lệ. Tiếng nọ tiếp nối tiếng kia. Mùa hè dài đằng đẳng vốn đã chán nay lại càng chán hơn. Ban đầu Dụ Kiến nghĩ rằng với tính cách công chúa của Sầm Thanh Nguyệt, chắc chắn sẽ không thèm tham gia mấy kiểu leo núi dã ngoại gần thành phố nhàm chán như này. Vậy nên sau khi ăn sáng xong, lúc thấy Thanh Nguyệt cầm ba lô đi ra cửa, cô đã rất ngạc nhiên. Tuy nhiên, bây giờ hai người không ai thèm để ý ai. Đường đến trường cũng tạm gọi là bình yên vô sự. Vừa đến cổng trường, Dụ Kiến đã gặp Thẩm Tri Linh, cô nàng nắm lấy tay cô: "Dụ Kiến, mau lên xe chiếm chỗ trước đi!". Lần này số học sinh đăng ký tham gia nhiều hơn mọi năm, nhà trường đã liên hệ với công ty du lịch sắp xếp xe buýt đưa đón thầy cô và các em. Chỗ ngồi phía trước sát cửa kính có tầm nhìn rộng, ngắm cảnh cũng đẹp hơn. Hai cô gái đến sớm nên dễ dàng chiếm được vị trí mà Tri Linh cho là tốt nhất - hàng ghế thứ hai, vừa có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cho-dien-giang-huu-vo/1286313/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.