Môn học tiếng phổ thông của Dương Hồng Quyên không chỉ kiểm tra kĩ năng đọc và vấn đáp, mà còn phải thi viết, cũng có nghĩa là ngoài nghe đọc bình thường còn có một bài thi viết nữa.
Lúc giáo sư Chu thông báo hình thức kiểm tra, Dương Hồng Quyên có liếc nhìn sang chỗ Viên Phi hay ngồi. Chỗ ấy còn trống, tiết quan trọng như vậy mà Viên Phi không đến. Trước nay anh chưa từng vắng tiết nào, anh rất nghiêm túc với chức vụ trợ giảng, nếu không có lý do đặc biệt thì sẽ không nghỉ. Dương Hồng Quyên đang đoán xem lý do là gì, không phải anh bị bệnh rồi đấy chứ? Thời tiết gần đây đột nhiên chuyển lạnh, rất dễ bị cảm. Hơn nữa, chạng vạng tối hôm đó tắm xong anh mặc quần đùi, rất có thể là nhiễm lạnh rồi. Nghĩ đến đây, Dương Hồng Quyên hơi nhíu mày.
Buổi thi bắt đầu, giáo sư Chu đang gọi tên các bạn vào thi phần đọc nói. Dương Hồng Quyên lấy lại tinh thần, nghe các sinh viên khác đọc bài và đối thoại với nhau nhưng cô vẫn không thể yên tâm.
Khi nghe giáo sư Chu gọi “Dương Hồng Quyên”, cô đứng dậy, bắt đầu đọc bài văn giáo sư Chủ yêu cầu, sau đó đối thoại với các bạn học khác. Lúc đang thi, Dương Hồng Quyên nghe được tiếng bước chân bên ngoài. Hoàn thành phần thi, Dương Hồng Quyên cảm thấy mình làm không tốt lắm, cô thấy giáo sư Chu đang ghi, không biết điểm của mình thế nào. Bây giờ cô chưa biết điểm được vì lần sau còn một bài thi viết. Sau khi thi viết xong thì tiết
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cho-em-mot-cho-dua-vung-chac/2746419/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.