- Quỳnh đâu? – Tôi hỏi Hảo đang đi xuống
- Quỳnh đi ra bằng cửa sau rồi. Tôi chịu – Hảo trả lời tôi một cách bình thản
- Gì cơ – Tôi hét lớn
- Tôi lên phòng hỏi. Thấy nói là Quỳnh đi có việc rồi. Tôi đi cửa này lên không gặp thì không đi cửa sau thì đi cửa nào nữa
Tôi thất thần sau câu trả lời của Hảo. Hi vọng biết được đã tắt. Lồng ngực tôi như thắt lại. Con đau nhói trong tim cùng với hàng loạt suy nghĩ trong đau làm cho tôi khụy xuống. Tại sao lại vậy? Tại sao lại đối xử với tôi như vây? Tôi đã làm gì sai?". Bầu trời bắt đầu tối dẫn lại và
- H à!
.........................
Trụ sở điều tra đặc biệt
Hai chàng trai đang bước từ bước nghiêm trang lên bậc thang dẫn đến một căn phòng. Có người đang đợi họ ở đó.
Cánh cửa mở dần dần. Một vật thể là bay từ trong phòng ra và
“Bộp”
- Ui da – Một trong hai người bị vật thể đó bay chúng vào đầu
- Đồng chí vẫn kém cỏi như xưa. Mèo Đen – Giọng một người con gái nhẹ nhàng lên tiếng và cùng đó cái mỉm cười nhẹ nhàng.
Hai người họ nhìn nhau với ánh mắt nhẹ nhàng. Họ nhận ra được nhau là ai. Mèo Đèn thẩn thờ nhìn người con gái đó, ngạc nhiên khi thấy cô gái ấy là ai. Ánh mắt chưa từng được thấy bởi cậu ta dành cho bất kỳ ai.
Không khí trong căn phòng yên lặng nhưng không hề nặng nề. Có cái tình người ở trong căn phòng.
Chàng trai bên cạnh thấy vậy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cho-em-muon-bo-vai-anh-lan-nua-ii/801208/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.