Ngắt liên hệ với Cung Thiên Trọng, Giản Thành nhìn tài liệu rối loạn lung tung trước mặt mình, lâm vào trong trầm tư.
Hắn làm thế nào phủi sách thói quen tình cảm trong quá khứ với Trần Húc Chi đây?
Ngẫm lại lần trước hắn nói như thế nào với Trần Húc Chi?
Chỉ là bởi vì các nàng rất mỹ lệ, lại tỏ vẻ thích mình, cho nên mình liền cùng các nàng ở bên nhau!
...........emmm.
Giản Thành sờ sờ cằm, hắn nếu dám ở trước mặt Trần Húc Chi nói đại sư huynh ngươi thực đẹp có muốn đến tâm sự nhân sinh hay không, hắn nhất định sẽ bị đốt thành tro bụi.
Quan trọng nhất chính là Trần Húc Chi cho rằng hắn là người lạnh nhạt, cho nên nếu mình nói thích sư huynh, sư huynh nhất định cho rằng mình đang gạt người.
Giản Thành trầm tư thật lâu, cuối cùng suy nghĩ một cái biện pháp không phải là biện pháp.
Hắn thu thập một chút đồ vật trên bàn, cầm mấy cái ngọc giản trên đó, rời khỏi Luân Hồi Cung.
Khi rời đi Giản Thành gặp được tu sĩ khác của Luân Hồi Cung, khi nhìn thấy Giản Thành còn hỏi: "Nghiên cứu không thuận lợi sao? Học tập có khó khăn gì?"
Đối phương còn thật nhiệt tâm mà lại giúp đỡ: "Chỗ nào không hiểu? Ta nhìn giúp ngươi? Dù cho ta không hiểu cũng có thể tìm những người khác hỗ trợ."
Giản Thành đánh cái ha ha, vội càng nói: "Không có gì, mấy ngày gần đây đều nghiên cứu, cần thay đổi suy nghĩ một chút, tìm kiếm một ít linh cảm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cho-nao-khong-dung/1951215/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.