Khang Xuân Tiền có chút mờ mịt.
Hắn theo bản năng tiến lên, cũng định truyền linh lực đế thi thể.
Thực hiển nhiên, hắn làm chuyện vô ích.
Tâm tình Khang Xuân Tiền thực phức tạp, trước khi xuống núi hắn biết đám ma tu cực giảo hoạt, cho nên đối với tên ma tu trọng thương này ôm tâm cảnh giác, nhưng hắn không nghĩ tới bộ dáng trọng thương trước đó của ma tu cư nhiên không phải ngụy trang, mà là thật sự!
Kính Long Lăng...................
Khang Xuân Tiền không tự chủ được mà cân nhắc từ này, cũng bắt đầu tìm tòi trong đầu.
Kính Long Lăng ở nơi nào?
..............Không biết.
Khang Xuân Tiền buồn rầu mà vò đầu, đệ tử Thái Thanh Kiếm Các bọn họ từ trước đến nay đều hành tẩu ở phía Đông đại lực, đối với địa lý Đông Nam cùng Đông Bắc tương đối quen thuộc, Tây Nguyệt Quốc thuộc về trung bộ đại lục, hắn chính là lần đầu tiên tới a!
Bất quá thiếu niên mới ra đời này vẫn nhớ kỹ từ này, Kính Long Lăng.
Đây chính là một câu cuối cùng ma tu trước khi chết nói ra, vẫn nên nói cho sư tỷ cùng sư huynh.
Ôm ý nghĩ như vậy, khi Thu Vũ Lạc mang theo đệ đệ cùng Sóc Nguyệt trở về, Khang Xuân Tiền liền nhanh chóng kể lại sự tình một lần.
Sóc Nguyệt sau khi nghe được ma tu Kim Đan cư nhiên đã chết, thế nhưng theo bản năng liếc mắt nhìn Thu Vũ Lạc một cái, sau đó vọt vào trong phòng, bắt đầu kiểm tra cho Cung Thiên Trọng đã
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cho-nao-khong-dung/1951254/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.