[Cung Thiên Trọng] mở mắt, hắn hơi nghiêng đầu, nhìn đến Khang Xuân Tiền đang canh giữ cách đó không xa.
Khang Xuân Tiền chính là đang khoang chân ngồi ở cửa, trường kiếm đặt trên gối hắn, ngưng thần cảm giác bốn phía, hồn nhiên không biết ma tu ở phía sau đã mở mắt.
[Cung Thiên Trọng] không dám nhìn nhiều, hắn thu hồi tầm mắt, vừa mới nghiêng đầu, đối diện với đôi mắt của nam hài, đó là một đôi con ngươi đỏ như máu.
Nam hài lộ ra tươi cười cổ quái, làm ra một cái khẩu hình: Tìm được ngươi.
[Cung Thiên Trọng] trong lòng rùng mình, giây tiếp theo thiên địa biến sắc, toàn bộ không gian đều thay đổi bộ dáng.
Trong này có thần hồn rách nát của bản thân Cung Thiên Trọng, lại có hai cái lực lượng thần hồn không thuộc về Cung Thiên Trọng.
Trong đó một cái tất nhiên là Thiên Quý lão nhân.
Sau khi tiến vào thần hồn, Thiên Quý lão nhân liền từ một tiểu nam hài, biến thành một lão nhân, lão cầm trong tay một cái quải trượng, nhìn về phía người đối diện.
Khi nhìn thấy khuôn mặt của người đối diện, Thiên Quý lão nhân nhịn không được y một tiếng.
Cư nhiên không phải là Thành Hạo mà lão nghĩ, mà là..........
"Trần Húc Chi."
Trần Húc Chi bị Giản Thành liên hoàn call gọi tới cứu tràng, y có được huyết huyền của Cung Thiên Trọng, tất nhiên cũng có thể tự nhiên xuất nhập thần hồn Cung Thiên Trọng.
Giờ phút này nhìn đến Thiên Quý lão nhân trước mặt, Trần Húc Chi nháy mắt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cho-nao-khong-dung/1951253/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.