“Không phải là anh chỉ lo đánh đàn thôi sao?”
Nói xong câu đó Trần Hi liền hối hận, điều này rõ ràng cô không đánh mà khai, vẽ mặt của Doãn Triệt nói cho cô biết, cô đã mắc lừa, vừa rồi chẳng qua là hắn chỉ muốn lên mặt với cô mà thôi.
Trần Hi cắn mội một cô tí,c cảm thấy dạo này vì mình mãi lo tập trung rèn luyện thân thể , đầu óc hình như bị ném qua một bên quên mang theo mất rồi.
“Nói như vậy là em chú ý tớ tôi?” Doãn Triệt cười đến rực rỡ, Trần Hi có chút hoa một, nụ cười trên mặt hơn trông có chút giảo hoạt, hình dung như thế nào nhỉ, giống như quan hệ của hai người không đơn giản. Trần Hi còn nhìn thấy gương mặt Doãn Triệt hình như ngượng ngùng mà đỏ ửng lên, làm cho người ta thật kích động muốn nựng một cái.
Trần Hi lắc đầu một cái, cô thế nhưng lại cảm thấy Doãn Triệt đáng yêu, chẳng lẽ vừa rồi do quá khẩn trương làm cho thần kinh cô bị loạn lên sao, nhìn thấy một nụ cười chân thành ấm áp như ánh mặt trời trên gương mặt của một tên đàn ông ngông cuồng tự đại.
Tay Doãn triệt vẫn còn để trên hông Trần Hi, tay hắn như có như không nhẹ nhàng vuốt ve phần da thịt hở ra bên ngoài của Trần Hi, tay hắn rất nóng, giống như mang theo dòng điện, trượt theo thắt lưng của Trần Hi đi xuống.
Trần Hi cảm thấy mặt có chút phát sốt, cô lấy tay bắt cánh tay của Doãn Triệt “Anh làm gì, đừng làm cho người khác chán
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cho-noi-xu-voi-toi/1610629/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.