Ngày thứ hai sau giờ tan học, Trần Hi nhận được một cú điện thoại, chính thức xác định kiếp sống giúp việc của mình. Cô chuẩn bị các đồ dùng tùy thân cơ bản, đứng trước của trường học đợi Khương Sâm phái xe tới rước. Chỉ chốc lát một chiếc xe màu trắng chạy băng băng dừng ở trước mặt Trần Hi, cửa xe chậm rãi hạ xuống, lộ ra khuôn mặt tươi cười của Tiểu Hắc.
“Trần tiểu thư.” Tiểu Hắc là tài xế, da vẽ hắn tuy rất đen, nhưng lúc hắn cừời lộ ra hàm răng trắng bóc, Trần Hi cũng đi theo cười cười.
“Anh khỏe chứ.” Không ai đưa tay đánh mặt người tươi cười, Trần Hi tự nhận là mình khá rõ nguyên tắc này.
Tiểu Hắc từ ghế lái đi xuống chủ động đem hành lý Trần Hi bỏ vào cốp xe sau. Đặt đồ xong, hắn mở cửa sau cho Trần Hi ngồi vào.
Chỗ ngồi này làm cho Trần Hi có chút kinh ngạc, theo như bình thường mà nói, thân phận của cô không thể tôn quý hơn so với Tiểu Hắc, cô cảm thấy xấu hổ khi ngồi vị trí này.
“Lên xe đi, ông chủ bảo tôi dẫn cô đi mua trước hai bộ quần áo, ông chủ nói hôm nay cô phải thử những bộ quần áo đẹp nhất, khi về nhà ông ấy muốn xem cô mặc nó”. Lời nói Tiểu Hắc rõ ràng có chút ý thúc giục, Trần Hi cũng không suy nghĩ gì nhiều, cúi đầu chui vào trong xe.
Tiểu Hắc nhẹ nhàng đóng cửa xe, sau đó khởi động chạy đi. Trong xe rất yên lặng, yên lặng đến mức làm Trần Hi có chút hoảng hốt.
Trần Hi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cho-noi-xu-voi-toi/1610746/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.