Edit: Vân
Beta: Tà + Huyên
Lâm Lung tỉnh dậy lúc hơn 8 giờ sáng. Cô nằm lăn lộn trên giường một lát, nhìn bài trí trong phòng, rốt cuộc cũng xác nhận một sự thật.
Cô, Lâm Lung, thật sự đã trở thành tuyển thủ chuyên nghiệp, đi thi đấu eSports.
Rõ ràng hôm qua lúc mới dọn tới cô còn chưa hưng phấn như vậy, thế nhưng sáng hôm nay tỉnh dậy lại có cảm giác không nói nên lời, hệt như đang nằm mơ.
Cô đứng dậy xỏ dép vào. Câu lạc bộ không những xếp cho cô ở phòng riêng mà còn là phòng có ban công nữa.
Cô kéo rèm cửa sổ, đi ra ban công. Không khí xen lẫn sương sớm thật mát mẻ dễ chịu.
Lâm Lung lấy điện thoại di động, chụp cảnh bên ngoài.
Cây cối xung quanh tiểu khu xanh um tươi tốt, bầu trời Thượng Hải hôm nay lại trong xanh hiếm có, bóng cây rợp khắp trời.
Lúc cô up hình lên Weibo, lập tức có người hâm mộ vào comment.
"Sớm vậy đã dậy luyện đàn sao? Nữ thần nhỏ của tôi đỉnh quá điiii."
"Lung muội muội, lâu rồi không thấy em đăng Weibo, chúc ngày mới vui vẻ."
"Tôi nhìn sao ấy nhỉ, đây là Thượng Hải ư?"
Lâm Lung đọc một hồi, trong lòng cảm thấy hơi hụt hẫng. Rất nhiều người hâm mộ trên Weibo cô cũng là người học đàn từ nhỏ, rất nhiều người coi cô như nơi gửi lòng tin, họ nói học piano khổ lắm, nhưng mỗi lần nản chí lại xem cô như tấm gương để phấn đấu.
Nghĩ tới đây, Lâm Lung không biết
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cho-phep-anh-thich-em/1058261/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.