Hai ngày sau đó, tin tức Hoàng thành bị khống chế truyền ra khắp Thượng Kinh, thậm chí là bệ hạ còn không tảo triều.
Cả thành Phủ Dương và bất kỳ ai nhận được tin tức này đều kinh sợ vô cùng, chẳng lẽ Nhị Hoàng tử muốn soán ngôi cha bằng vũ lực thật sao?
Cuối cùng thì bấy giờ Bùi Ứng Tiêu cũng đã chịu “hành động”, hắn “lê lết” cái thân thể “ốm đau bệnh tật” của mình về kinh cứu giá.
Nhiếp Nhất Tuyên đã dẫn theo không ít người ra ngoài để tham gia vào việc tìm kiếm người và cứu nạn, bọn họ không thể ngờ là sau khi cứu được Thái tử, họ lại phải quay về cứu cả bệ hạ.
Thành Phủ Dương và các thành trấn xung quanh Thượng Kinh sẵn lòng xuất binh, ước chừng là có thể tập hợp được hơn năm ngàn người.
So với binh lực của Thượng Kinh, thật sự là hai bên chênh lệch quá nhiều.
Nhưng đội ngũ này vẫn kiên quyết lên đường hồi kinh.
Như thể là trùng hợp vậy, đoàn người Thái tử vừa rời đi chưa được bao lâu mà đã nhận về được một tin chiến thắng.
Binh mã của Mông Thiên Thạch ở Hàm Thái xa xôi, lão ta chỉ mang theo một ít, số còn lại sẽ lên đường đuổi theo sau khi lão ta chuẩn bị hành động.
Dù sao thì nhân thủ khống chế Hoàng thành bao nhiêu đó là đã đủ rồi, Hàm Thái điều binh lực về là để sau này có thể đối phó với Thái tử và Định Tuyên Đại Tướng quân.
Bọn họ dự định lấy Thượng Kinh làm doanh trại, chiếm cứ xưng vương, sau đó chính thức
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/choc-dong-cung-tieu-hoa-mieu/2714175/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.