Nhũ mẫu nói là đến tháng thứ sáu thì trẻ con sẽ bắt đầu mọc răng, bây giờ đã là tháng thứ năm rồi nên hai đứa bé rất thích gặm thứ này thứ kia bằng nướu răng của mình.
Cũng may mà A Sanh và Doanh Doanh không chảy nhiều nước dãi, sau khi được tắm rửa sạch sẽ thì trên người sẽ thoang thoảng hương sữa.
Chỉ có một tật xấu là thích gặm tay hoặc gặm chân, phải uốn nắn vài lần thì mới bỏ được cái tật này.
Chủ yếu là chỉ có mỗi mình Khúc Ngưng Hề uốn nắn, Lục Huấn Đình thì chẳng bận tâm đến mấy chuyện này, thậm chí là, nhiều khi hắn nhìn thấy nắm tay trắng nõn múp míp thịt của mấy đứa nhỏ, hắn còn muốn cắn thử một cái nữa là.
Lục Huấn Đình cho rằng, không nên cản trở bản tính trời sinh của bọn trẻ, hai đứa bé còn nhỏ nên đôi lúc sẽ làm ra vài chuyện ngốc nghếch, đây cũng là chuyện dễ hiểu thôi mà.
Ngậm tay hay ngậm chân cũng không phải là vấn đề gì lớn lao.
Hắn muốn nuôi con theo kiểu nuôi thả, điều này khiến cho Khúc Ngưng Hề đau đầu không thôi.
A Sanh và Doanh Doanh vô tư không hiểu nỗi lo của mẹ, đến tháng thứ sáu, trên chiếc nướu hồng hồng xuất hiện chiếc răng trắng, răng cửa nho nhỏ nhô lên như chồi non mới nhú.
Hai đứa nhỏ đã có thể lật người một cách thuần thục, cũng có thể ngồi vững rồi, thế nên bây giờ chúng đã có thể với lấy được rất nhiều thứ.
Hai cục cưng nhận được rất nhiều quà tặng, Khúc Ngưng Hề tự tay lựa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/choc-dong-cung-tieu-hoa-mieu/2714225/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.