Hát xong, Kỷ Tuyết Phi mất không chế vọt ra khỏi căn phòng.
Người đuổi theo ngay lập tức lại là Doãn Thiên Lê!
Doãn Thiên Lê cho rằng Kỷ Tuyết Phi thích mình, cho rằng bài hát vừa rồi là hát cho mình, chỉ vì tình bạn với Tư Hạ nên mới đẩy mình đi.
Ống kính thay đổi, máy quay phim đuổi theo diễn viên tới hành lang của quán karaoke.
"Phi Bạch!" Doãn Thiên Lê lảo đảo đuổi theo, cô lấy hết dũng cảm ôm lấy người trong lòng từ phía sau.
Thân thể Kỷ Tuyết Phi cứng đờ.
Cô biết mình phải đẩy người này ra, nhưng mà lúc này cơ thể lại hoàn toàn không chịu không chế.
Cô chậm rãi xoay người rồi ôm lấy Doãn Thiên Lê.
Sau đó Tư Hạ chạy tới lại vừa vặn thấy được cảnh này. Anh ta thấy người anh em tốt lại ôm bạn gái của mình, trong đôi mắt lửa giận cháy phừng phừng: "Kỷ Phi Bạch! Cậu có ý gì?"
Trong đôi mắt Kỷ Tuyết Phi chẳng buồn chẳng vui, chỉ lẳng lặng nhìn: "Tư Hạ, tối nay... cậu không hề nhìn tôi, cuối cùng... cuối cùng bây giờ cậu cũng nhìn tôi."
"Cái gì?" Ánh mắt của Kỷ Tuyết Phi lúc này làm cho Tư Hạ không hiểu sao lại thấy có chút sợ hãi.
Kỷ Tuyết Phi nhìn chằm chằm vào người trước mặt, trong đôi mắt giống như chất chứa toàn bộ ưu tư, càng ngày càng mãnh liệt hơn. Cuối cùng cô chỉ chậm rãi lên tiếng: "Rồng không biết viết thư, nếu nó nhớ kỵ sĩ thì nó sẽ cướp đi công chúa để kỵ sĩ tới gặp nó..."
Sắc mặt Tư Hạ khẽ biến: "Cậu... rốt cuộc có ý
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/choc-tuc-vo-yeu-mua-mot-tang-mot/1916289/chuong-979.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.