Một chiếc Maybach màu đen cùng một chiếc Ferrari mày trắng bạc đồng thời đỗ lại trước cổng viện Điều dưỡng Quân y Kinh Giao.
"Cậu, cháu đón người rồi!"
"Lục tổng!"
"Boss đại nhân!"
Chào hỏi xong mọi người cùng tiến vào viện Điều dưỡng.
Tiểu Đào trợn tròn mắt nhìn nơi này, trước cửa không chỉ có lính canh đeo súng mà còn có những trạm gác rất cao, hình như phía trên cũng có người canh gác.
Đây... đây không phải là viện Điều dưỡng của quân đội trong truyền thuyết sao? Nghe nói chỉ có quan chức chính phủ trọng yếu hoặc họ hàng của họ mới có thể chữa trị tại đây!
Tại sao anh Tịch lại ở chỗ này?
Chẳng lẽ là do Lục tổng sắp xếp...
Đến cửa, Lục Đình Kiêu gọi một cú điện thoại: "Tôi mang mấy người tới, hy vọng có thể gặp Tiểu Tịch một chút! Là quản lí cùng trợ lý của cô ấy, sau này một số chuyện công việc của Tiểu Tịch cần bọn họ xử lý thích đáng nên cần phải biết chuyện này."
Sau câu nói ngắn gọn thì nhanh chóng có một sĩ quan trẻ tuổi đi từ bên trong ra.
Thấy sĩ quan kia, tất cả các lính gác ở cửa đều đồng loạt cúi chào: "Thượng tá Lâm!"
"Ừ, mở cửa cho bọn họ vào đi."
"Vâng."
"Mời Lục tổng." Lâm Khiêm đưa đoàn người vào.
Chỉ là cửa thứ nhất mà đi bộ hết mười phút, qua mấy trạm gác mới có thể thấy một tòa nhà bằng gạch đỏ ẩn sâu trong rừng cây rậm rạp. Nếu không nhờ Lâm Khiêm mang tới thì người bình thường tuyệt đối không thể vào được đến đây.
Bởi vì tình hình
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/choc-tuc-vo-yeu-mua-mot-tang-mot/336617/chuong-1741.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.