Hình Võ nhìn thấy người tới liền lập tức đau đầu, xong rồi!
"Lão phu nhân..."
"Hình Võ, Sùng Sơn… Tiểu Bảo đâu? Tiểu Bảo đâu rồi? Có phải mọi người chuộc Tiểu Bảo về rồi không?" Nhan Như Ý tóm lấy tay Hình Võ, nhìn Lục Sùng Sơn vẫn nằm trên giường thì vẻ mặt vô cùng hoàng sợ: "Có phải Tiểu Bảo xảy ra chuyện gì rồi không? Cậu nói cho tôi biết! Có phải Tiểu Bảo xảy ra chuyện gì rồi không!" Nếu không thì sao Lục Sùng Sơn lại phát bệnh được?
Vẻ mặt Lục Sùng Sơn tràn đầy mệt mỏi mở miệng trấn an: "Như Ý, bà bĩnh tĩnh lại chút! Không sao! Tiểu Bảo không xảy ra chuyện gì… Đình Kiêu đã đi cứu người rồi…"
Nói xong lại hơi đưa mắt cho Hình Võ ở bên cạnh.
Hình Võ nhận được ánh mắt nhắc nhở của Lục Sùng Sơn thì liền vội vàng nói theo: "Lão gia nói thật đấy ạ, Lão phu nhân, Thiếu gia đã đi chuộc người rồi! Sẽ nhanh dẫn được người về thôi!"
"Thật sao?" Vẻ mặt Nhan Như Ý lúc này hòa hoãn lại đưa tay ra che ngực: "Vậy sao… sao tôi vẫn không an tâm nổi… lần trước Tiểu Bảo bị bắt cóc tôi cũng bất an thế này… Đình Kiêu có thể cứu Tiểu Bảo thật sao? Tiểu Bảo sẽ không có chuyện gì chứ?"
"Chắc chắn là không ạ! Đối phương đã đưa ra điều kiện trao đổi, chỉ cần chúng ta thỏa mãn được yêu cầu của họ thì chắc chắn Tiểu thiếu gia sẽ không có việc gì! Xin Lão phu nhân kiên nhẫn chờ đợi là được! Ngài còn không tin Thiếu gia sao?" Giọng điệu của Hình Võ chắc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/choc-tuc-vo-yeu-mua-mot-tang-mot/336655/chuong-1703.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.