Nghĩa trang núi Long Tiềm.
Chạng vạng tối bầu trời bắt đầu có cơn mua phùn, hạt mưa rơi trên da mang lại từng chút cảm giác lạnh lẽo.
Một chiếc Hummer màu đen lặng yên không một tiếng động dừng lại dưới chân núi.
Người tài xê nhanh chóng chạy xuống mở cửa xe, anh ta cầm một chiếc ô màu đen cực lớn tạo thành một bóng mờ dưới màn mưa.
Cửa xe mở ra, một người đàn ông mặc tây trang màu đen nghiêm chỉnh bước xuống.
Mái tóc bạc của người đàn ông ấy đung đưa nhè nhẹ trong gió, trước ngực anh ta ôm một bó hoa hồng thật lớn vẫn còn dính hơi sương nhìn về nghĩa trang cách đó không xa.
Một tiếng mở cửa xe lại vang lên, một người đàn ông trung niên mặc áo cổ tàu bước xuống.
Kiều Dịch lệnh cho những người khác đứng chồ tại chỗ, ông ta không mang theo hộ vệ cũng không che dù mà sải bước theo Vân Thâm bước về phía nghĩa trang.
Trong màn mưa, hai người họ im lặng đi suốt một quãng đường mới tới trước một cái bia mộ.
Lúc nhìn thấy tấm bia kia, đôi mắt lạnh lùng của Kiều Dịch lại càng thêm rét lạnh, những ngón tay ông ta siết chặt thành quả đấm.
Vân Thâm thì chẳng nói gì, anh chỉ khom người đặt bó hoa hồng trắng cạnh bia mộ kia.
Bức ảnh trên bia mộ là một cô gái còn rất trẻ, gương mặt rất xinh đẹp nhưng dường như lại ẩn ẩn mang chút đau thương.
Kiều Dịch gắt gao nhìn chằm chằm bức ảnh kia, trong mắt lộ ra vẻ điên cuồng: "Nhiều năm như thế... cuối cùng anh cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/choc-tuc-vo-yeu-mua-mot-tang-mot/336786/chuong-1572.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.