Ninh Tịch lập tức đầu lắc đầu như trống bỏi: "Sao lại không thích được chứ…" Chỉ sợ là trái tim yếu ớt của cô không chịu nổi mà thôi…
Dường như là khá thỏa mãn với câu trả lời này, Lục Đình Kiêu hôn lên tai trái cô một chút rồi sau đó lại trằn trọc hôn lên môi cô như chuồn chuồn lướt nước, nụ hôn trông có vẻ nhu hòa nhưng dường như lại ẩn chứa sự mãnh liệt như sắp có một cơn thủy triều ập tới…
Ninh Tịch thử dùng ngón tay thăm dò nụ hôn đang rơi vào xương quai xanh của mình, cô nhạy cảm phát giác ra cảm xúc của người đàn ông này dường như không hề bình tĩnh như những gì anh đang thể hiện.
Ôi… không phải là Đại ma vương đã biết chuyện hôm nay rồi đấy chứ?
Chỉ là một đêm hội từ thiện thôi mà, Lục Đình Kiêu lại bận rộn công việc như thế, theo lí mà nói thì không thể biết được chứ nhỉ?
Ôi, cô quên mất bên cạnh anh còn có một con cá chép miệng rộng, thế nên khả năng anh biết được là vô cùng lớn...
"Thích thứ kia hơn à?"
Ninh Tịch nghe xong thì trong lòng lập tức thoáng lộp bộp…
Thôi xong! Quả nhiên là biết rồi!
Cái con cá chép miệng rộng kia!!!
Hừm hừm hừm, sẽ tính sổ với anh ta sau, bây giờ lấy lòng "vợ" quan trọng hơn!
Ninh Tịch xoay người một cái, đè Lục Đình Kiêu xuống dưới mình: "Cái gì gọi là thích hơn? Không có "hơn", chỉ có anh, chỉ thích mình anh thôi…"
Gợn sóng nguy hiểm trong mắt người đàn ông lập tức hóa thành lửa nóng,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/choc-tuc-vo-yeu-mua-mot-tang-mot/337181/chuong-1208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.