9.
Tôi vừa xuống xe, Cận Ngôn Từ cũng mở cửa xe. Anh cởi áo khoác, che trên quần tôi, tôi chưa kịp mở miệng thì anh đã bế tôi đặt lên ghế phụ.
Anh nhanh chóng trở lại ghế lái và khởi động xe.
"Cận Ngôn Từ, anh định đưa tôi đi đâu vậy?" Anh ấy lái xe quá nhanh, tôi hơi sợ, khi chúng tôi yêu nhau, rất ít khi thấy anh mất bình tĩnh, tôi nhớ lần cuối cùng khi thấy anh ấy như vậy là bởi vì tôi nhập viện do viêm dạ dày cấp tính.
“Em bị sảy thai.” Dừng đèn đỏ, Cận Ngôn Từ vặn một chai nước đưa cho tôi.
Tôi vừa hớp một ngụm đã phun ra: “Sảy thai gì?”.
"Em... Trên quần em có máu." Cận Ngôn Từ lỗ tai đỏ bừng.
"À... bà dì tôi đến, xin lỗi." Tôi xấu hổ nói.
"Em không có mang thai?!" Cận Ngôn Từ có chút kinh ngạc.
"Tôi nói tôi có thai lúc nào?” Tôi nhướng mày, ngơ ngác nhìn anh.
."Hôm đó em buồn nôn ở nhà tôi, đêm đó khi ngủ anh ôm em vào lòng, sờ thấy bụng em phồng lên..." Cận Ngôn Từ nói xong ngậm miệng lại.
“Cận Ngôn Từ, anh chiếm tiện nghi của tôi!” Tôi tức giận đến đỏ mặt, “Con gái có chút bụng thì làm sao? Làm phiền gì tới anh???”
"Là em uống say một mực bắt anh ôm em ngủ đấy."
Tôi thề, nếu đánh người mà không phạm pháp, nhất định tôi sẽ tát vào cái mặt thiếu đánh này của Cận Ngôn Từ.
"Cho nên? Anh biết tôi có chồng, còn ôm tôi ngủ, anh đang làm gì vậy Cận Ngôn Từ?"
Cận Ngôn Từ đạp phanh gấp, vẻ mặt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/choi-tro-that-hay-thach-ban-trai-cu-muon-giup-toi-li-hon/72376/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.