Diệp Tử ghé sát lại, hỏi nhỏ Lạc Ninh:
“Thế nào? Cậu quen người này sao?”
Lạc Ninh không đáp, sắc mặt nghiêm lại khi nhận lấy bệnh án Tiểu Cầm đưa.
“Bệnh nhân tên Châu Thịnh Mẫn, hai mươi lăm tuổi. Vừa rồi cô gái kia là bạn gái của anh ta.” – Tiểu Cầm bổ sung.
“Anh ta bị thương thế nào?” – Diệp Tử hỏi tiếp.
“Đám bạn của anh ta nói họ đang uống rượu trong quán bar, có người trêu chọc cô gái kia. Bệnh nhân lao lên bảo vệ bạn gái nên đánh nhau, rồi bị đâm vài nhát.” – Tiểu Cầm đáp.
“Có báo cảnh sát không?” – Diệp Tử hỏi.
“Có rồi ạ, nghe nói cảnh sát đã bắt hung thủ.” – Tiểu Cầm gật đầu.
Lạc Ninh vừa nghe họ trò chuyện, vừa cau mày suy nghĩ.
Tên không giống.
Tuổi cũng nhỏ hơn.
Nhưng tại sao… người đàn ông này lại giống hệt người chồng mất tích ba năm của cô?
Anh ta đang hôn mê sâu, cô không thể hỏi trực tiếp.
Hiện tại chỉ còn một cách duy nhất để xác định.
Ánh mắt Lạc Ninh di chuyển xuống phần ngực của bệnh nhân.
Cô tự tay kéo áo anh ta xuống.
Và ngay tại vị trí quen thuộc ấy — nốt ruồi kia xuất hiện.
Tim Lạc Ninh thắt lại.
Chính là Lục Thừa Uyên.
Một cơn choáng ập tới— Chuyện này rốt cuộc là sao?
Anh không phải ra nước ngoài rồi sao?
Sao lại xuất hiện ở đây?
Lại đổi tên, đổi tuổi… và có cả bạn gái?
Lục Thừa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chong-cuoi-voi-la-canh-sat-ngam/2978876/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.