Trương Dao Dao á khẩu không trả lời được, lúc Giang Mộng Nhàn làm chuyện xấu, làm sao cô ta có thể biết được : “Tôi không thấy, nhưng...”
“Cho nên, vị bạn học này biết tôi mang thai từ bạn bè của tôi sao?”
Giang Mộng Nhàn cười mỉm ngắt lời cô ta nói, một đôi mắt sáng ngời không còn sự đau khổ mà ảm đạm trong quá khứ, giờ phút này đôi mắt ấy sáng rực, chiếu rọi vào trong mắt những người có mục đích xấu, ánh mắt cô sáng quắc nhìn về phía hội trường, cố ý hỏi : “Các bạn học khác thì sao? Vừa rồi các bạn ở dưới sân khấu bàn tán sôi nổi, các bạn là từ đâu mà biết tôi mang thai hơn nữa cuộc sống cá nhân còn hỗn loạn? Là tận mắt nhìn thấy? Hay là được biết từ bạn bè của mình?”
Dưới sân khấu, mọi người vừa rồi còn bàn tán kịch liệt lúc này đưa mắt nhìn nhau, không ai nói chuyện, bọn họ thật đúng là không biết tình huống thực tế, đều hay tin này qua bạn bè hoặc trêи webo, sau khi chuyện nháo lớn, gây ảnh hưởng xấu đến danh tiếng của trường học, rất nhiều bậc cha mẹ biết được chuyện này đã yêu cầu trường học đuổi học Giang Mộng Nhàn, đề phòng chuyện cô mang thai làm hỏng tư tưởng của con mình.
Về sau dưới sức ép của phụ huynh, hiệu trưởng buộc phải đuổi học Giang Mộng Nhàn, Giang Mộng Nhàn không đi, vô cùng chật vật bị bảo vệ trường ném ra ngoài.
Mỗi ngày Giang Mộng Nhàn đều tới cửa trường học vừa khóc vừa quỳ, muốn cầu xin hiệu trưởng cho cô quay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chong-gia-vo-tre-treu-nhau-hang-ngay/2178835/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.