Người gọi điện cho tôi rất ít, suy nghĩ đầu tiên của tôi là Trác tiên sinh.
Rút điện thoại ra xem, quả nhiên là như vậy.
Màn hình điện thoại cứ nổi lên nổi xuống vài chữ lớn: anh bạn khó tính.
Lần trước sau khi nghe máy của anh ấy ở hành lang công ty xong, tôi lập tức đổi tên anh ấy thành “cô bạn khó tính”, sau đó cảm thấy không ổn lại đổi thành “anh bạn khó tính”, cho dù có người nghe thấy giọng nói phát ra là của đàn ông đi chăng nữa thì cũng không đến nỗi quá nghi ngờ.
Tôi quay qua hai bên nói “xin phép”, sau đó đứng dậy đi ra ngoài nghe điện thoại.
Mặc dù cửa phòng hai bên đều đóng kín, nhưng vẫn có tiếng âm nhạc văng vẳng truyền đến.
“Chú” tôi gọi một tiếng.
“Đang ở bên ngoài à? Ở cùng với đồng nghiệp à?” anh ấy hỏi.
“Vâng” tôi đáp “Hôm nay hai phòng ăn liên hoan mà, bây giờ đang đi hát karaoke.”
“Bọn em với phòng kế hoạch à?” anh ấy tiếp tục hỏi.
“Sao chú biết?” tôi cười.
“Hai phòng này thường ngày hay hợp tác với nhau nhiều.” Anh ấy nói “Có uống rượu chứ?”
“Vâng”
“Uống ít lại chút, người trong hai phòng này đều là những người uống rượu giỏi! Em lại vừa mới đến, không tránh khỏi phải chuốc em say!” anh ấy ngập ngừng một lúc “Có cần tôi đến cứu em không?”
“Cháu có thể tự bảo vệ mình mà! Rượu lúc trước uống vào đều đã nôn ra rồi, bây giờ không say một chút nào.” Tôi cười trong veo hỏi “Nếu cứu cháu thì chú cứu kiểu gì?”
“Gọi tất cả mọi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chong-ho-vo-tam/1511012/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.