Về Trác Hàng, tôi nhớ trước đây có ngừoi từng nói với tôi, lần này thực tập, Tuy Trác Hàng vào công ty sớm hơn tôi, nhưng mức độ thành thục với công ty, cao hơn tôi rất nhiều.
Không thể chỉ coi cậu ấy là một thực tập sinh.
Trước đây, từ sớm lúc học năm nhất năm hai năm ba, mỗi năm kì nghỉ đông nghỉ hè, cậu ấy đều đến công ty thực tập.
Lần đầu tiên tôi đến, là năm tôi tốt nghiệp trung học, lúc đó, tôi chỉ là một cậu bé vẫn chưa lớn, cho dù là không hiểu chuyện, mọi ngừoi cũng sẽ không so đo.” Trác Hàng nói, “ Sau đó, mỗi năm tôi đến, bộ phận nào cũng từng làm ở lại, đặc biệt là phòng thị trường và phòng quy hoạch, hơn nữa đều là trưởng phòng đích thân dẫn dắt. Rất nhiều ngừoi nhì ra, tôi có gốc gác gì đó với công ty này, sẽ càng không làm khó tôi.” “ Nếu cậu bằng lòng, cậu cũng có thể mà!” Cậu thuận miệng nói.
“ Cậu che chở cho tôi sao?” Tôi hỏi.
“ Được chứ!”
“ Thôi bỏ đi, tôi lo càng có ngừoi che chở cho tôi, tôi càng khốn khổ hơn.”
“ Cũng chưa chắc.” Trác Hàng nói, “ cứ lấy chuyện lần này ra, nếu cậu không có sự che chửo của thư ký Tống, nói không chừung cốc nước đó bị hất lên ngừoi, trưởng phòng của các cậu cũng chỉ hỏi mấy câu, không có người đứng ra giải quyết công bằng.”
Cậu ấy ngừng lại một lát: “ Mới bước chân vào làm việc, ai mà chẳng gặp vài chuyện ấm ức.”
Tôi trầm mặc.
Không sai, nếu như Chung Giai
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chong-ho-vo-tam/1511072/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.