Nơi ăn trưa là một quán cơm nhỏ, chúng tôi hai người gọi ba món ăn một món canh.
"Uống chút rượu không?" Nhuế Tuyển đề nghị.
"Anh uống đi, buổi chiều còn có phóng viên tới, tôi sợ váng đầu."
"Phóng viên bất động sản, cũng chỉ là mấy tay gà mờ. Không phải tửu lượng cô rất khá sao? Một mình tôi uống có nghĩa lý gì, uống cùng tôi một ly." Anh nói.
Tôi do dự, công việc này của tôi, từ nay về sau những lúc muốn thỉnh giáo anh còn nhiều hơn, tôi muốn thiết lập quan hệ tốt với anh.
Anh đã gọi ông chủ một trai rượu trắng, rót cho tôi nửa ly: "Cô tùy ý là được."
Lời đã đến nước này, tôi không thể từ chối nữa, nhanh nhẹn nhấc ly rượu lên, chủ động mời rượu anh.
Tôi uống nửa ly, anh một ly.
Tôi hỏi anh nên cư xử thế nào với đám truyền thông, anh tiếc chữ như vàng chỉ nói bốn từ: Giả bộ đại gia.
"Mấy năm này địa ốc bốc như mặt trời lên cao, công ty địa ốc nào cũng đều có tiền, cô lật báo xem, có phải địa ốc quảng cáo nhiều nhất hay không?"
"Những thứ quảng cáo này tiêu thụ vì bán trang bìa, ai mà không víu lấy các công ty địa ốc?"
"Một trang bản thảo mà thôi, nếu anh ta không viết, cô hoàn toàn có thể tìm những trang truyền thông khác viết."
"Mấy trang bản thảo này, bình thường chúng tôi cũng sẽ viết, nhưng chủ yếu là hoạt động, đưa tin tức lên trang bìa. Mà mấy trang bìa đó, tin tức của chúng ta gửi đến cũng không được quá lớn, chính là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chong-ho-vo-tam/1511129/chuong-211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.